NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2015

Tô Song Song vừa mới đóng cánh cửa phòng rửa tay lại một cái, cả

người Tần Dật Hiên cũng cứng ngắc lại. Anh nhắm mắt lại, thở dài một hơi
nặng nề, một nỗi buồn bực đang tràn ngập trong lòng cũng không thể nào
theo tiếng thở dài kia mà vợi bớt được nổi.

Giờ khắc này, Tần Dật Hiên coi như đã cảm nhận được thật sâu một

điều, Tần Mặc có thể mang lại hạnh phúc cho Tô Song Song, nhưng anh thì
không thể nào mang đến cho cô được. Bởi vì ở trong lòng Tô Song Song,
anh chỉ là một người anh trai thân thiết nhất, là người thân của cô, còn Tần
Mặc mới chính là người cô yêu.

Tần Mặc ở bên này tâm trạng cũng không được tốt. Từ bệnh viện trở về,

anh liền chạy thẳng tới công ty. Vừa đến công ty, Bạch Tiêu đã lập tức chú
ý thấy tâm trạng của Tần Mặc có gì đó không đúng.

Theo bản năng Bạch Tiêu liền muốn chạy đi trước khi Tần Mặc mở

miệng nói chuyện. Nhưng không ngờ, anh còn chưa kịp bước đi được một
bước, Tần Mặc liền quay đầu lại nhìn về phía anh, gương mặt đen thui
tưởng chừng như sắp biến thành than rồi, lạnh lùng nói: "Triệu tập tất cả
quản lý cấp câo, hôm nay chúng ta sẽ bàn bạc về đề án thu mua."

Một khắc kia nội tâm Bạch Tiêu tưởng chừng như hỏng mất. Anh khóc

không ra nước mắt, anh chỉ muốn cự tuyệt, nhưng lại không dám, chỉ sợ gã
mặt đen Tần Mặc kia trực tiếp biến anh trở thành bia đỡ đạn thì nguy.

Bạch Tiêu chỉ có thể yên lặng đi thông báo! Lục Minh Viễn sau khi trở

lại, vừa vặn nhìn thấy Bạch Tiêu đang cúi đầu ủ rũ bước đi về phía phòng
họp, liền đi theo cùng với anh. Lục Minh Viễn không nhịn được liền hỏi
một câu: "Cậu thế này là đã bị người nào đó bỏ rơi phải không?"

"Bỏ rơi ư? Tôi thật sự ũng rất muốn có người nào đó bỏ rơi thì tốt quá.

Như vậy thì tôi sẽ lập tức bỏ chạy về phía nơi có rừng rậm kia. Nhưng đáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.