NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2097

Khi Tần Dật Hiên dừng xe vẫn một mực chăm chú nhìn Tô Song Song,

nhìn thấy khi cô cuối cùng lộ ra vẻ mặt vui vẻ, lúc này mới xuống xe, mở
cửa xe cho cô.

“Nhóc ngu ngốc này, nếu em sợ Tần Mặc mất hứng, anh gọi điện thoại

cho anh ta?” Tần Dật Hiên cố gắng để cho mình nhìn đại lượng một chút,
triển lộ hình tượng đại ca hoàn mỹ vô cùng tinh tế.

Tần Mặc vừa nói như thế, Tô Song Song liền áy náy một trận trong lòng,

vội vàng lắc đầu một cái, nhảy xuống xe, định đi một bước lại tính một
bước, dù sao Tần Mặc cũng không thể làm gì cô, nhiều nhất chính là, như
vậy như vậy, như vậy như vậy đi…

Nghĩ đến mấy ngày này Tần Mặc đại yêu nghiệt không cần thầy dạy

cũng biết chơi đủ loại xấu hổ, khuôn mặt nhỏ nhắn liền đỏ lên, hận không
tìm được một cái lỗ để chui vào.

“Song Song?” Tần Dật Hiên giảo hoạt nhường nào, hơn nữa từ nhỏ ở

chung một chỗ với Tô Song Song, thấy vẻ mặt của cô, anh đều có thể nghĩ
ra, cô đang suy nghĩ điều gì.

Thấy cô đột nhiên đỏ mặt tới tận mang tai, trong nháy mắt căng thẳng

trong lòng, nhưng anh vẫn duy trì nụ cười trên mặt, Tần Dật Hiên đưa tay
vuốt đầu Tô Song Song, oán trách một câu: “Nếu em lại nghĩ loạn nữa, Tần
Mặc sẽ đuổi tới bắt em đi rồi!”

Tô Song Song bị Tần Dật Hiên nhạo báng một câu, ngượng ngùng gãi

gãi đầu vừa bị Tần Dật Hiên vò rối, cô cười xấu hổ, lại giấu đầu lòi đuôi hét
lên: “Em mới không nghĩ tới Tần Mặc! Em đang nghĩ… Đang nghĩ buổi
trưa chúng ta ăn gì!”

“…”

“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.