NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2111

Tô Song Song liền như hoa lên rồi.

Cô đập vỡ đập vào cái miệng của mình, chột dạ nói: "Tổng giám đốc đại

nhân, tôi xin nghe lời ngài, ngài nói xuống thì tôi sẽ xuống ngay, nói không
đi xuống thì chúng ta liền lái xe trở về, không dám làm khác lời! Tôi đã sai
lầm rồi!"

"Tất cả đều nghe theo lời anh chứ?" Tần Mặc cắn vào cái mũi của Tô

Song Song một cái. Hàm răng của Tần Mặc cũng lạnh lùng khẽ nghiến lại,
Tô Song Song lập tức run lên, khóc không ra nước mắt.

"Đừng! Tôi dù thế nào về nhà cũng đều nghe ngài! Tổng giám đốc!

Boss! A Mặc! Mặc Mặc… a! Đừng, ha ha! Nhột quá!" Tần Mặc cúi đầu
nhẹ nhàng gặm vào cổ của Tô Song Song, nhất thời làm cho da thịt toàn
thân Tô Song Song trở nên ngứa ngáy. Tô Song Song cứ uốn éo a uốn éo,
ngày càng uốn éo lợi hại hơn.

Tần Mặc vốn dĩ chỉ muốn trêu chọc Tô Song Song một chút, ai biết được

nhìn thấy người cô uốn éo như vậy, nhất thời miệng đắng lưỡi khô. Anh
nhìn Tô Song Song đang ở dưới người mình, cặp mắt trong trẻo như nước
của cô lúc này đã trở nên mịt mờ, không nhịn được liền cúi đầu xuống nhẹ
nhàng mổ một chút lên đôi môi của cô.

Tần Mặc thực sự rất muốn ở chỗ này làm thịt Tô Song Song luôn, nhưng

mà anh sợ mình sẽ hù dọa cô. Rốt cuộc anh vẫn không cam lòng liền cắn
một cái lên nơi cổ của cô, lúc này mới chịu lật người lui trở về.

Anh có vẻ hơi phiền não liền kéo kéo cà vạt xuống thêm, nặng nề thở

dốc một hơi, lúc này mới chậm rãi bỏ qua.

Tô Song Song hoàn toàn bối rối, ngay cả lúc mới vừa bị cắn một cái, cô

cũng không kịp phản ứng lại. Đợi đến lúc áp lực trên người biến mất, cô
mới che nơi cổ, thống khổ rên lên một tiếng: "Tần Mặc, anh đúng là cầm
thú!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.