NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2114

Tô Song Song vội vàng ngẩng đầu lên, nhưng vừa ngẩng đầu lên, ánh

mắt cô lại hướng đúng vào đôi mắt của Tần Mặc. Không biết có phải là do
ánh đèn trong phòng sáng ngời hay không, Tô Song Song nhìn thấy đôi con
người của anh tựa như hơi ánh lên màu lam, nhìn cực kỳ mê người.

Tô Song Song nhất thời cảm giác thấy máu mũi của mình đã sắp từ vùng

đất bằng phẳng chạy chồm ra ngoài đến nơi. Cô vội vàng hơi ngửa đầu lên.
Thế nhưng bộ dạng này lại giống như động tác cô đang mời gọi anh hôn
vậy… thật sự là, cô làm thế nào cũng đều có lỗi!

"A Mặc! Ngài hãy đại nhân đại lượng tha cho em đi! Em sẽ quét nhà, sẽ

lau nhà cho ngài! Em sẽ giặt quần áo cho ngài! Đi theo ngài làm tùy tùng!"
Tô Song Song nói cực kỳ thành kính, cô chỉ còn thiếu đoạn chảy nước mắt
khóc rống lên mà thôi.

"Em nói bình thường một tuần chỉ cần vận động từ ba đến bốn lần thôi

phải không?" Đột nhiên thình lình Tần Mặc thốt ra một câu hỏi đối với Tô
Song Song, phản xạ hình cung này thật sự là cũng khá dài.

Tô Song Song lại giống như còn sống để nhìn thấy ánh sáng rạng đông

từ trên dãy Himalaya vậy, vội vàng gật đầu một cái, nở nụ cười cực kỳ chân
chó.

"Đúng thế! Vì cuộc sống hạnh phúc sau này, chúng ta cũng rất cần phải

tiết chế cho khoa học hợp lý!" Tô Song Song càng nói càng cảm thấy hi
vọng đang ở trước mắt, còn cẩn thận từng ly từng tí, từ từ định rút tay của
mình ra.

Chỉ tiếc cuối cùng cô vẫn không thể nào tránh thoát khỏi bàn tay của Tần

Mặc, mà ngược lại, cô bị Tần Mặc phát hiện ra ý đồ "Vượt ngục" kia, nên
hai cánh tay Tô Song Song lại bị Tần Mặc kéo lên phía trên, sau đó anh
dùng bàn tay to của mình siết chặt lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.