NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2226

Anh ngẩng đầu lên nhìn Tần Dật Hiên, trong mắt tràn đầy sự đau thương

khó chịu: "Dật Hiên, tại sao anh không thể lý trí một chút? Chẳng lẽ ngoại
trừ cô ấy ra anh không nhìn thấy những người khác nữa hay sao?"

"Cho dù tôi có không nhìn thấy toàn bộ loài người trên thế giới, thì cũng

không muốn nhìn thấy cậu! Cố Trọng, tôi thích phụ nữ!" Tần Dật Hiên nói
xong quay đầu đi, cũng không nhìn lại Cố Trọng.

Cố Trọng lúc này thật giống như bị giáng cho một bạt tai vậy, sắc mặt

trắng bệch phờ phạc. Đồng Nhược vừa nghe thấy lời này, đột nhiên nghĩ
đến điều gì đó, kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Cố Trọng, trong lúc nhất
thời không khí trong hành lang nho nhỏ của bệnh viện trong nháy mắt liền
trở nên khác thường.

Vốn dĩ trong lòng Tô Song Song vẫn đang tràn đầy tức giận, vừa nghe

thấy lời của Tần Dật Hiên nói...,cô quay đầu lại kinh ngạc nhìn anh, trong
lúc nhất thời cũng không biết phải nên nói cái gì cho phải nữa.

Thì ra là Tần Dật Hiên vẫn luôn biết rằng Cố Trọng thích anh! Nhưng

mà sao anh lại vẫn có thể ung dung, mặt không đổi sắc như vậy, thật sự là
rất lợi hại.

"Anh... Anh cũng biết?" Cố Trọng trong chốc lát mới như tỉnh táo lại,

hỏi lại anh một câu, cánh tay lôi kéo Tần Dật Hiên càng thêm chặt.

Tầm mắt của Tần Dật Hiên chuyển qua trên cánh tay của Cố Trọng, lúc

này vẫn đang lôi kéo cánh tay của mình, trong mắt tràn đầy sự không kiên
nhẫn: "Chuyện của cậu không có liên quan gì với tôi, nhưng mà nếu như
cậu làm tổn thương hại tới người quan trọng của tôi, Cố Trọng, đừng trách
tôi không lưu tình không nể nang thể diện của cậu!"

"Người quan trọng ư?" Cố Trọng cũng bằng bất cứ giá nào rồi, anh đứng

lên, nhìn Tô Song Song một, cắn răng giữ chặt lấy Tần Dật Hiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.