NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2268

Ông nội Tần thấy Tô Song Song không hề có phản ứng gì, vội vàng lại

nói thêm một câu: "Ông nội thật sự không hại cháu đâu! Chuyện này ông
nội cũng khó chịu vô cùng! Tâm ý này của ông... Haiz!"

"Ông nội, xin ngài đừng thương tâm, cẩn thận phát bệnh trở lại! Cháu

không sao đâu! Ngài cũng cần phải cố gắng!" Tô Song Song vốn là muốn
một mình chạy trốn đến một nơi xa xa, muốn được yên tĩnh một chút.

Nhưng mà cô thấy bộ dạng ông nội Tần lúc này sự khó chịu như dâng

lên không thể hạ xuống được, cô thật sự cảm thấy không đành lòng làm trái
với nguyện vọng của ông, diễ

ღn。đàn。lê。qღuý。đôn đành chỉ nhắm mắt

trước đáp ứng với ông.

"Cứng rắn lên! Bây giờ chúng ta đi thôi, nếu không một lát nữa để cho

hằng nhóc thúi kia nhìn thấy, thì sẽ không đi được mất! Vào đến nhà cũ của
nhà họ Tần là an toàn rồi! Ông nội bảo đảm sẽ không để cho A Mặc tới làm
ần ĩ với cháu."

Ông nội Tần tựa như cực kỳ vội. Tô Song Song gật đầu một cái đồng ý.

Hiện tại trong đầu cô đang rối loạn vô cùng, không thể suy nghĩ được bất
cứ điều gì khác, nghe thấy có một đề nghị kia liền vội vàng tuân theo.

Tần Mặc đi đến công ty, tự mình xử lý hết một số những việc cuối cùng

cần phải làm, xong xuôi anh và Lục Minh Viễn cùng nhau trở lại bệnh viện.
ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn Anh đứng ở cửa bộ dạng còn có vẻ không được tự
nhiên.

Lục Minh Viễn vừa thấy bộ dáng của anh như vậy, trong nháy mắt liền

hiểu ngay, Tần Mặc và Tô Song Song vẫn chưa được hòa hảo với nhau rồi.
Lục Minh Viễn phiền não gãi gãi đầu của mình, quệt mồm, rầm rì nói:
"Không trách được A Tiêu luôn luôn nói thật sự không còn lời nào để nói
với anh nữa! Ngay cả bà xã của mình cũng không giải quyết được, anh
cũng thật là quá đủ rồi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.