NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2289

Những người hộ vệ này trong nháy mắt hốt hoảng quay đầu nhìn người

bên cạnh mình, bọn họ biết rõ thân thủ của Tần Mặc, bình thường khi
không tập trung, bốn người bọn họ cũng không giữ chặt nổi, bây giờ nhìn
dáng vẻ muốn nổi đóa, còn không biết sẽ ra tay độc ác như thế nào.

Ông cụ Tần thấy dáng vẻ này của Tần Mặc, cũng không dám mạnh bạo,

không định vào lúc này nhất định phải tự giết lẫn nhau, nhưng trơ mắt nhìn
Tần Mặc mang Tô Song Song đi, nếu ông còn định ngăn cản, vậy tuyệt đối
chính là không thể nào.

Ông cụ Tần đột nhiên thở dài nặng nề, nhìn về phía Tần Mặc, trong mắt

đỏ bừng, chỉ có điều ông cụ Tần bởi vì đau lòng khổ sở mà đỏ tròng mắt.

Ông ngửa đầu nhìn Tần Mặc từng bước từng bước một đi xuống, run rẩy

làm bộ đáng thương nói: “Mặc nhi à! Ông nội đây thật sự vì tốt cho cháu,
cháu và Song Song ở chung một chỗ, tương lai sẽ hại con bé!”

Lúc này Tần Mặc đã đi xuống rồi, anh nhìn về phía ông cụ Tần, không

có vẻ mặt đặc biệt gì, bình tĩnh nói: “Cả đời này mặc dù tôi phải xuống địa
ngục, tôi vẫn sẽ không buông tay cô ấy.”

Cho dù vào địa ngục, anh cũng phải đánh hạ một mảnh thái bình thịnh

thế vì Tô Song Song, để cho cô sống không buồn không lo.

Tần Mặc cúi đầu nhìn Tô Song Song ở trong lòng anh, nét mặt vẫn khổ

sở rối rắm, trong mắt lóe lên vẻ ác liệt.

Trước kia chính là bởi vì tính khí anh quá tốt, cho nên mới khiến Tô

Song Song năm lần bảy lượt rơi vào nguy hiểm, lần này anh thật sự không
dám tưởng tượng nếu như anh tới chậm một chút, Tô Song Song sẽ biến
thành dáng vẻ gì.

“Này ông cụ, cũng không trách Tần Mặc tức giận, nhị manh hóa ở chỗ

ông bị người ta đút thuốc gây ảo giác!” Lục Minh Viễn thấy Tần Mặc và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.