NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 245

“Tần thiếu, em biết anh không thích bị quấy rầy, nếu không phải em họ

của anh nói anh nhớ em, em sẽ không xuất hiện ở đây, không biết… lại
đem phiền phức đến cho anh…”

Tô Song Song vừa nghe, tim như muốn rụng đi, trừng lớn hai mắt nhìn

dáng vẻ oan ức của Thẩm Ôn Uyển, cô nói Tần Mặc nhớ cô ta khi nào?
Người phụ nữ này chẳng lẽ nghe không hiểu tiếng người ư?

Khoảnh khắc này, Tô Song Song cảm giác được đôi mắt đào hoa của Tần

Mặc khẽ híp lại nhìn cô, cô vội vàng rụt cổ lại, sợ rẳng Tiểu Vũ Trụ - Tần
Mặc lại bùng nổ, đem cô đốt thành tro bụi cũng không chừng.

Thầm Ôn Uyển lúc bấy giờ nghĩ sẽ kéo Tô Song Song xuống nước

nhưng lại thấy Tần Mặc không nói gì, không hề tức giận đối với Tô Song
Song, cô liền thêm mắm thêm muối khơi gợi sự tình.

“Em gái, tại sao em không nói rõ ra, chẳng phải em nói Tần thiếu nhớ

chị hay sao, còn xin chị ở lại nữa.”

Tô Song Song vừa nghe Thẩm Ôn Uyển nói những lời này liền mạnh mẽ

quay đầu lại, trong lòng đã có cách, tâm địa xấu xa của người phụ nữ này
phải chăng rất nhiều? Cô nói những lời như vậy khi nào? Rồi giữ cô ta ở lại
bao giờ?

“Đi đi.” Tần Mặc lạnh lùng phun ra hai chữ, Tô Song Song không suy

nghĩ nhiều liền cho rằng anh nói với mình, thở phào nhẹ nhõm, cô vội vàng
đứng lên, đưa bàn tay dính nước chùi chùi vào tạp dề, hướng về phía Tần
Mặc cười haha lấy lòng, rồi vội vàng chạy đi.

Vừa đi tới bên người anh, chân định bước ra khỏi cửa để thoát khỏi sự

nguy hiểm của địa cầu, Tần Mặc đã vươn tay nắm lấy tay cô, hơi dùng sức
kéo cô quay lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.