NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2690

Tần Mặc thấy ánh mắt và vẻ mặt ghét bỏ của Tô Song Song đang nhìn

mình thì ánh mắt từ ôn hòa biến thành tức giận, một tay cầm tay của Tô
Song Song ấn lên trên tường, cúi đầu nhìn Tô Song Song một cách hung ác.

“Tô! Song! Song!” Tần Mặc nghiến răng nghiến lợi nói tên người đã

hành hạ anh bốn năm này, để anh cả ngày lẫn đêm mong nhớ và tức giận.

“Tần Mặc!” Tô Song Song cũng không chịu kém cạnh. Nếu như nói về

sự tức giận thì trong bốn năm này cô cũng chịu đựng không ít hơn anh, hai
người nhìn chằm chằm vào nhau sau đó Tô Song Song vươn tay xoa xoa
miệng của mình.

Tần Mặc tóm lấy cổ tay của Tô Song Song, lại buông ra, anh sửa sang lại

quần áo hơi xốc xếch của mình, quay người rời đi.

Tô Song Song đứng tại chỗ, sững sờ nhìn Tần Mặc rời đi mà không nói

gì, cô nháy nháy mắt, chạm tới môi của mình.

Khi Tô Song Song cảm thấy bờ môi của mình vừa đau vừa sưng thì mới

biết là những chuyện vừa xảy ra không phải là mơ mà là sự thật.

Nhưng như vậy thì càng làm cô vừa tức vừa khó chịu, cứ đứng một chỗ

mà không biết phải làm gì cả.

Tô Song Song đứng tại nơi tối tăm này rất lâu mới làm cho trái tim đập

bình thường trở lại. Cô hít thật sâu, cúi đầu sửa lại quần áo bị Tần Mặc kéo,
lúc này mới đi ra ngoài.

Vừa đi ra ngoài thì cô gặp được Âu Dương Văn Nhân đang đi tìm cô, Tô

Song Song khi nhìn thấy Âu Dương Văn Nhân thì không hiểu sao lại thấy
hơi chột dạ, cúi đầu xuống.

Âu Dương Văn Nhân khi thấy cô thì đi tới rất nhanh. Hắn ta liếc mắt đã

phát hiện ra môi của cô khác biệt, nụ cười trên khuôn mặt lại có thêm chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.