NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2749

Dương Văn Nhân.

Tô Song Song lại tới Chiến gia, đứng trước cửa lớn nhìn vào, trái tim

không hiểu sao căng lên, cô cúi người ôm lấy Bánh Bao, để cho Tô Dục Tú
nắm góc áo của cô.

Lần này Tô Dục Tú rất ngoan, nắm chặt góc áo của mẹ, đi theo bên cạnh

Tô Song Song một bước không rời.

Còn chưa tiến vào, Tô Dục Tú đã hỏi một câu: "Bọn họ sẽ bắt con rời

khỏi mẹ sao?"

Tô Song Song không nghĩ tới Tô Dục Tú lại hỏi vấn đề này, cô vội vàng

cười gượng, lắc lắc đầu: "Con là cục cưng của mẹ, sao có thể chứ? Dù mẹ
chết cũng không để các con phải xa mẹ!"

"Dạ, mẹ đừng chết, nếu bọn họ muốn chia cách chúng ta, con sẽ cố gắng

mạnh mẽ, quay lại bên cạnh mẹ. Ai cũng không dám bắt nạt mẹ nữa." Tô
Dục Tú nói đến đây thì quay đầu, không được tự nhiên nhìn về phía trước.

Tô Song Song nghe vậy, mũi đau xót cảm động suýt nữa thì khóc, cô

ngửa đầu, hít hít mũi, ép nước mắt trong mắt về.

Tô Song Song từ từ bình tĩnh lại, cô cúi người, jôn "Bẹp!" mặt Tô Dục

Tú một cái, thừa dịp Tô Dục Tú ngẩn ngơ, giật giật áo mình, ý bảo Tô Dục
Tú tiếp tục đi về phía trước.

Tô Song Song đi vào, lúc thấy bé gái đứng trong phòng khách thì lờ mờ,

cô hoảng hốt la: "Cô!"

Cô gái này quay đầu liếc Tô Song Song, không có gì là kinh ngạc, trong

mắt lộ vẻ không kiên nhẫn, cô ta hừ lạnh một tiếng, một tay chống lên eo,
tay kia khẽ vuốt tóc mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.