NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2862

Nhìn thấy con của mình trở về thì Tô Song Song yên lòng, cả người cũng

nhẹ nhàng hơn.

“Ông nội, làm sao ông lại…” Chiến Bảo Nhi thấy vậy rất khó chịu nên

vội vàng hỏi.

Chiến lão gia lạnh lùng nhìn thoáng qua Chiến Bảo Nhi làm cô ta không

dám nói nữa, ông hừ lạnh một tiếng rồi quát: “Việc của Chiến gia còn chưa
tới lượt cháu làm chủ, cháu lại còn làm ra sự tình mất mặt như vậy! Đừng
nói nữa, càng mất mặt thêm!”

Chiến Bảo Nhi im lặng, cực kỳ tức giận mà nhìn Tô Song Song, Chiến

lão gia lại nhìn Tô Song Song, rồi bất đắc dĩ nói: “Chờ tới bụng của Bảo
Nhi lớn lên thì ta lại tới tìm hai người.”

Sau khi một đám người này lại đi ra ngoài, Tô Song Song mới cảm thấy

hai chân mềm nhũn, mỗi tay cô ôm một đứa bé, lúc này mới cảm thấy cơ
thể mình hơi run rẩy.

Tần Mặc duỗi tay ra vuốt nhẹ mái tóc Tô Song Song, thấy người cô run

rẩy thì dùng giọng nói mềm mại an ủi: “Yên tâm đi, có anh ở đây, không ai
có thể đưa em và các con đi.”

Tô Song Song ngồi yên một lúc, thấy Bánh Bao lại ngủ say thì đặt bé lên

trên giường, hai tay ôm Tô Dục Tú, rơi nước mắt.“Màn Thầu, mẹ xin lỗi
con, luôn để con gặp nguy hiểm!”

Thật ra Tô Dục Tú vẫn còn đang sợ hãi nhưng khi thấy Tô Song Song

khóc thì lại hơi khó chịu, nó cố ý nghiêm mặt lại, vươn tay ra xoa xoa nước
mắt trên mặt Tô Song Song.

Một lát sau nó cắn môi, nói một cách rất miễn cưỡng: “Nếu mẹ muốn ở

bên cạnh chú thì con sẽ không phản đối, thế nhưng con vẫn không thích
chú.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.