NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2923

Bạch Tiêu cảm thấy vô cùng buồn bực, cũng vô cùng mất mặt, đang nghĩ

nếu Đông Phương Nhã hồi tâm chuyển ý, có thể tha thứ cho hắn, thì cho dù
hắn ngồi xổm ở chỗ này mười ngày nửa tháng cũng đáng.

Ai biết hắn vừa mới ngồi xổm nửa giờ, đột nhiên phía trước có một bóng

che ánh sáng, Bạch Tiêu lập tức cảm thấy người đến không tốt, ngẩng đầu
nhìn lại là Tần Mặc, hắn nhíu mày lại.

"Sao anh lại tới đây? Không phải xem phim hả?"

"Có người nói anh chết ở trước cửa nhà cô ấy, bảo tôi tới nhận người."

Tần Mặc nói xong thì đá đá Bạch Tiêu, Bạch Tiêu lập tức xù lông đứng lên,
vỗ vỗ mông mình, đột nhiên phản ứng lại.

Hắn quay đầu nhìn cửa nhà trọ đóng chặt, thăm dò hỏi một câu: "Cô ấy

gọi điện thoại cho anh hả?"

"Gọi cho Song Song, cô ấy lo lắng nên bảo tôi qua xem." Trên mặt Tần

Mặc tràn đầy vẻ mất kiên nhẫn, có điều có thể khiến anh không cần ở trong
rạp chiếu phim xem khỉ với Tô Song Song, anh cảm thấy chuyến đi này
cũng đáng, cho nên không có ý muốn bầm thây Bạch Tiêu ra vạn đoạn.

Chẳng qua để anh quản chuyện nhà người ta, anh vẫn cảm thấy không

kiên nhẫn.

Bạch Tiêu thở dài, lại lườm cửa phòng đóng chặt một cái, quay sang nhìn

Tần Mặc rồi khiêm tốn hỏi: "Tiểu Tần Tần, anh thấy thế nào?"

"Một cước đá văng." Tần Mặc lời ít ý nhiều, cách thức cũng đơn giản thô

bạo, không có tí ti kỹ thuật hàm lượng nào.

Bạch Tiêu lập tức hối hận, sao mình lại hỏi người này chứ, xoa xoa mắt,

lại ngồi xổm về chỗ, than thở, Tần Mặc nhìn anh ta một cái, trực tiếp đá tới
cánh cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.