NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2950

“Tôi vừa trở lại, vẫn nên tìm một nơi ổn định đã, hơn nữa, nơi này rất tốt,

ở đây không sống vội vã như trong thành phố.” Đây là nơi Tô Mộ lớn lên,
vì vậy khi nhắc tới nơi này, giọng nói của cô ôn hòa hơn nhiều.

Lục Minh Viễn đương nhiên nhận ra điều đó, tuy không quen lắm nhưng

hắn vẫn muốn nói tiếp chuyện này: “Cô biết nơi này sao?”

“Tôi sống ở đây từ nhỏ, chỉ là năm mười tuổi cả nhà phải dọn đi, tuy nơi

này đã cũ nát nhưng lại khiến người ta cảm thấy ấm áp, hơn nữa đồ ăn ở
đây rất ngon, nếu anh muốn, lát nữa tôi sẽ đưa anh tới...”

Tô Mộ nói một lúc thì hoảng hốt dừng lại, cảnh tượng này đã xuất hiện

trong đầu cô rất nhiều lần, cô luôn hi vọng có thể đưa Lục Minh Viễn tới ăn
thử đồ ăn ở đây, trước đây cô ngây thơ nghĩ là Lục Minh Viễn cũng sẽ
giống cô, thích đồ ăn ở đây.

Nhưng sau những chuyện đã xảy ra, Tô Mộ chỉ cảm thấy suy nghĩ này

thật buồn cười, chính bản thân cô cũng rất buồn cười, giống như một thằng
hề vậy.

Lục Minh Viễn còn đang nghe vui vẻ thì thấy Tô Mộ đột nhiên dừng lại,

nhìn sang thì thấy vẻ mặt Tô Mộ bỗng chốc cứng đờ, giống như nghĩ tới
chuyện gì đó không vui.

“Sao vậy? Cô không khỏe chỗ nào sao?” Lục Minh Viễn đi về phía Tô

Mộ, muốn kéo cô lại gần xem thử nhưng Tô Mộ đã bước lên một bước, rất
tự nhiên tránh tay hắn.

“Không có gì, chỉ là đột nhiên nhớ đến việc giờ nhà ăn ở đâu tôi cũng

không nhớ nữa, nói nhiều hơn nữa cũng vô ích, chúng ta vào xem phòng
đi.” Thái độ của Tô Mộ bỗng chốc lạnh xuống.

Lục Minh Viễn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, im lặng đi theo cô,

thật ra chuyện đó vẫn nằm sâu trong lòng bọn họ, đợi đến khi hai người tìm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.