NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 2967

Lục Minh Viễn rất choáng váng, nói chuyện cũng hơi lộn xộn nhưng hắn

thật may mắn khi tỉnh táo còn có thể gặp Tô Mộ.

Tô Mộ cũng không ngờ rằng Lục Minh Viễn lại có thể quỳ xuống, hoang

mang muốn lùi về sau, nhưng các bác các dì phia sau lại cản đường đi của
cô, có dì có ý tốt còn đẩy cô tiến lên một chút.

Trong nháy mắt Tô Mộ đã tiến lên hai bước, Lục Minh Viễn thấy Tô Mộ

không đi ngược về hướng mình, đột nhiên lại thấy vui vẻ, rút từ trong túi áo
ra một chiếc nhẫn bằng cỏ Setaria Viridis và lắc lắc nó.

“Tiểu Mộ, đây là em dạy anh, từ nhỏ tới giờ đây là thứ duy nhất anh tự

tay làm, tặng cho em, em đồng ý làm bạn gái anh… Không! Em gả cho anh
nhé?”

Tô Mộ sợ đến ngây người, cô không muốn tin tưởng Lục Minh Viễn

nhưng nhìn bộ dàng thật long của hắn, cô muốn nói không nhưng lại không
nói nên lời, chính là lúc cô do dự, Lục Minh Viễn đột nhiên bất động, ngã
ra đất.

“Minh Viễn!” Tô Mộ hét một tiếng, vội vã gọi người đưa hắn đến bệnh

viện.

Tô Mộ hoảng sợ chưa định lại tinh thần ngồi cạnh giường bệnh của Lục

Minh Viễn, nhìn hắn sắc mặt tái nhợt, tâm trạng trong lòng phức tạp, Tô
Song Song đứng bên cạnh cô, nghĩ nửa ngày mới nói một câu: “Tô Tô, dù
sao cậu cũng như vậy, cho bằng cho hắn thêm một cơ hội! Nếu hắn còn hồ
đồ, tớ cũng sẽ không tha cho hắn đâu!”

Tô Song Song nói xong nhìn Tô Mộ không nói gì, nghĩ một hồi liền thở

dài, lui ra để không gian riêng lại cho hai người bọn họ.

Tô Mộ trong lòng rất loạn, đột nhiên Lục Minh Viễn mở to mắt, đôi mắt

xám tro sáng ngời, ngay sau đó hắn giãn ra rồi luôn nắm chặt tay trái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.