NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 3046

Tần Dật Hiên không hiểu lắm, nhưng mà quả thực anh vì Song Song mới

thích biệt danh láy, do dự một chút, anh vẫn gật đầu.

Tô Noãn nghe vậy nhắm mắt lại, cố đè nén nước mắt trong mắt, tiếp tục

hỏi: “Vậy ở trong lòng anh có phải chị Song Song quan trọng hơn em
không?”

Lần này Tần Dật không tán đồng, anh lắc lắc đầu, nhưng nếu nói ai quan

trong hơn, anh không thể phân biệt được, trấn an Tô Noãn nói: “Hai người
đều là người quan trọng nhất đối với anh, chỉ có hai người thôi.”

“Anh, đến bây giờ anh vẫn chưa từng nói rằng anh yêu em, em biết là

anh quyết định bên em là vì chuyện tối qua, em thật sự là không cần anh
phải chịu trách nhiệm, thật sự là không cần.”

Tô Noãn nói xong lùi về sau vài bước,dứt khoát nói: “Anh, mai em sẽ

quay lại kí túc xá, trong khoảng thời gian này cảm ơn anh đã chăm sóc cho
em.”

Tô Noãn nói xong xoay người chạy lên tầng, bởi vì chân vẫn còn tê, cô

chạy nghiêng ngả, suýt nữa ngã xuống Tần Dật Hiên nhìn mà vô cùng lo
lắng, theo bản năng muốn đi theo đỡ cô nhưng nghĩ lại những điều cô vừa
nói, liền dừng chân lại.

Tần Dật Hiên phiền chán nắm lấy đầu của mình, chôn người thật sâu

trong sofa, giờ phút này, chính anh cũng cảm thấy có chút lo lắng.

Anh có thể khẳng định được bản thân anh thích Tô Noãn nhưng Tô Song

Song trong lòng anh cũng vô cùng quan trong, bây giờ nói thế nào với Tô
Noãn, Tần Dật Hiên cũng không biết nữa.

Tần Dật Hiên ngồi ở phòng khách đến hơn nửa đêm, đến hơn một giờ

đột nhiên anh nghĩ ra một ý kiến hay, hôm sau anh sẽ cho Tô Noãn một sự
ngạc nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.