NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 878

Nhưng Tô Song Song chột dạ, cảm thấy được tiếng đáp lại này của anh

đầy ý vị sâu xa, dường như có chút nghi ngờ.

Tô Song Song luống cuống tay chân, vội vàng ngồi xuống, lại giấu đầu

lòi đuôi giải thích một câu: “Tôi thật sự bị rơi xuống.”

Tần Mặc cũng ngồi dậy, đẩy chăn xuống, lại lộ ra khoảng người tráng

kiện, tuy Tô Song Song nhìn đã không biết bao nhiêu lần, nhưng mặt vẫn
đỏ lên rồi nghiêng đầu quay đi.

Trái lại Tần Mặc không có chút xấu hổ nào, xốc chăn lên đi xuống

giường, lấy áo ngủ khoác lên người.

Anh nhìn lướt qua đồng hồ trên tường, không chút để ý, lời ít mà ý nhiều

nói một câu: “Hôm nay em phỏng vấn.”

Bây giờ Tô Song Song còn mặt hồng tim đập, không dám nhìn Tần Mực,

căn bản là không có suy nghĩ gì, nghe anh nói, không phản ứng kịp, cô lặp
lại một câu: “Phỏng vấn?” Lúc này mới phản ứng kịp, mạnh mẽ đứng lên,
từ trên giường nhảy xuống.

Tần Mặc thấy cô lại bắt đầu ngốc, vội vàng đưa cánh tay ra đỡ lấy cô,

cho cô một điểm tựa, để cô không đến mức rơi trên mặt đất, đã có chút giận
dữ: “Em không muốn có chân nữa à?”

Âm thanh của anh hơi cao, Tô Song Song rơi xuống đất mới ý thức được

mình quá vội vàng, cư nhiên đã quên mất chân vẫn đang bị thương.

Cô ngần ngại lè lưỡi nhìn Tần Mặc một cái: “Vừa rồi đã quên, cám ơn

anh nhé!” Nói xong Tô Song Song đi dép lê rồi chạy vào trong toilet.

Vừa chạy vừa gầm rú: “Không kịp không kịp rồi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.