NAM THẦN Ở PHÒNG BÊN CẠNH - Trang 939

họ trở về đi thôi."

Gương mặt Tô Song Song đỏ bừng, không nghĩ tới mới vừa cùng gặp lại

anh trai, mình đã phải nói dối hết lần này tới lần khác, cô ngẩng đầu trừng
Tần Mặc liếc xéo cái kẻ gây chuyện này, ghét bỏ phất phất tay, "Đúng vậy!
Anh Tần Mặc, anh mau về đi!"

Tần Mặc nghe được, liếc mắt một cái, vô cùng sắc bén, Tô Song Song là

người ăn mềm sợ cứng thấy vậy liền không dám nói nữa, nhìn Tần Mặc
cười lấy lòng, ngay sau đó xoay người đưa lưng về phía Tần Mặc, tiếp tục
nói chuyện điện thoại với Tần Dật Hiên.

Ở bên này, tay của Tần Dật Hiên run lên, nhìn máu đỏ tươi lẫn vào rượu

đỏ chảy xuống, nhiễm đỏ ống tay áo sơ mi trắng của mình, mà thờ ơ, trong
mi mắt hẹp dài hiện lên chút tơ máu.

"Quan hệ của em và anh họ rất tốt?" Giống như vô tình Tần Dật Hiên hỏi

một câu, giọng nói mềm nhẹ, lọt vào tai Tô Song Song, không có một xíu
cảm giác cường thế nào, mà hết sức dễ chịu.

Tô Song Song suy nghĩ một chút, len lén ngoảnh đầu lại nhìn Tần Mặc,

thấy anh vẫn như cũ mặt lạnh nhìn mình, hếch hếch mũi, làm mặt quỷ với
anh.

Trong nháy mắt đã quay đầu lại, Tô Song Song lại cười híp mắt, hừm

quan hệ giữa cô và Tần Mặc hẳn là đồng cam cộng khổ nhỉ, nghĩ đến đây,
cô khẽ ừ.

"Tính tình anh họ rất lạnh nhạt, anh vẫn lo anh ấy sẽ quá cô độc, lúc này

có cô bé ngốc nghịch ngợm của anh làm hàng xóm với anh ấy, anh cũng
yên tâm."

Giọng của Tần Dật Hiên càng mềm nhẹ thêm, Tô Song Song nghe được,

có chút nghi ngờ, dựa theo lời Tần Mặc nói, quan hệ của anh cô và Tần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.