NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 163

chuyện cha mẹ em ra thì tôi hoàn toàn không hề có ý đồ gì. Để em ở bên
cạnh là tôi muốn bù đắp, những gì tôi làm cho em trong những năm đó đều
là thật tâm muốn vậy." Hắn biết Lâm Triển muốn Diệp Dao hận hắn, sau đó
để chính cô ra tay giết An Thực mà không cần Lâm Triển ra tay.

Diệp Dao im lặng không nói gì, những lời này tại sao không nói sớm

hơn? Tại sao năm đó một câu hắn cũng không biện minh? Lòng Diệp Dao
nặng trĩu, cuối cùng cô cũng nghe được lời thanh minh từ hắn, nhưng trong
tim vừa mừng lại vừa đau, có phải, mọi chuyện đã trễ rồi? Cô và hắn, đã
không thể quay đầu.

"Em tin hay không cũng được, tôi chỉ muốn em biết, bắt đầu từ khi em

mười lăm tuổi, tôi đã yêu em..."

Nước mắt vô thức rơi trên khuôn mặt nhỏ nhắn, Diệp Dao như bất

động, những lời này, hắn nói đã nhiều lần nhưng tại sao ngay lúc này lại
khiến cô cảm động đến rơi lệ? An Thực hôn nhẹ lên vai cô, Diệp Dao bất
giác run lên... "Dao nhi, tôi yêu em."

Diệp Dao cúi mặt, bụm miệng khóc, cô không muốn hắn nghe thấy

cũng không muốn để hắn thấy mình yếu đuối. An Thực ôm chặt Diệp Dao
từ phía sau, đưa tay nâng mặt cô lên đối diện với hắn, ánh mắt ôn nhu như
nước, đặt lên môi cô nụ hôn dịu dàng và yêu thương nhất. Không cần biết
trước kia đã xảy ra chuyện gì, chỉ cần hiện tại cô vẫn ở cạnh hắn, cô mãi
mãi là cô bé năm đó hắn hết mực yêu thương..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.