NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 199

“Nếu em chịu nằm yên, ngủ dậy sẽ đưa em đi, còn không thì thôi.” An

Thực nhắm mắt nói.

Diệp Dao nhíu mày, con người này, tại sao luôn thích hàng động theo

ý mình như vậy? Diệp Dao ngước nhìn khuôn mặt của An Thực, say sưa
ngắm từng đường nét trên khuôn mặt góc cạnh. Cô đang nghĩ, dáng vẻ
nghiêm nghị của hắn sau khi rời khỏi hắc bang, trở thành một công dân
bình thường, ngày ngày đi làm, tối về với vợ, sẽ như thế nào. Lời trong
lòng vô thức nói ra “Liệu chúng ta có thể rời khỏi đây không?”

“.... Tất nhiên là có thể!”

“Anh nghĩ, mọi chuyện sẽ ổn!”

“Ừ.... em muốn đi đâu, làm gì cũng được. Không việc gì anh không

thể làm.” Hai mắt An Thực vẫn nhắm chặt, nhẹ nhàng trả lời. Cô có thói
quen hỏi nhiều lần cùng một câu hỏi sao?

“Lời anh nói có đáng tin không?” Diệp Dao trêu đùa.

An Thực khẽ nhíu mày, vẫn không mở mắt, nói, trong giọng điệu có

chút nghiêm túc “Vậy thì chỉ còn cách giết hết bọn họ là được!”

Diệp Dao im bặt, đây là nói đùa hay nói thật? Khóe môi Diệp Dao khẽ

nhếch lên, rúc đầu vào lòng An Thực cười ranh mãnh “An lão đại, em đang
thử tượng tưởng dáng vẻ anh khi làm một ông chủ tiệm hoa sẽ thế nào?
Mỗi sáng tưới hoa, sắp xếp mấy chậu hoa xinh đẹp, buổi tối nấu cơm,....
haha...”

“Tiệm hoa?”

“Phải, sau khi anh “về hưu” thì em muốn mở một tiệm hoa. Hằng ngày

sống vui vẻ hạnh phúc, êm đềm là được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.