NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 228

đã giải quyết thế nào rồi?

Nằm được một chút, Diệp Dao lại cất tiếng “An Thực, anh ngủ chưa?”

An Thực vẫn nhắm mắt, đáp “Chuyện gì?”

“Người hầu trong nhà anh đều biết võ sao? Cô gái lúc đó, quả thật rất

giỏi võ.” Cô tự hỏi, chắc không phải người hầu nhà hắn cũng phải văn võ
song toàn đó chứ. Nghĩ lại chuyện lúc chiều, nếu không phải cô ta nhường
thì cô vốn cũng không phải đối thỉ của cô ta.

An Thực điềm tĩnh đáp “Cô ta không phải người hầu, là một trong

những người thân cận của anh trong Nguyệt. Đưa cô ta sang đây là để
phòng chừng chuyện em làm như lúc chiều.”

Diệp Dao im bặt, phòng chứng? Đúng là, trong đầu hân chứa gì vậy

chứ. Giờ thì cô đã được lĩnh giáo, người của bang Nguyệt, không đùa
được....

.........

Khi Diệp Dao tỉnh dậy trời đã sáng, cô nheo mắt nhìn bên cạnh, không

có người? Mới sáng sớm An Thực đã ra ngoài... Diệp Dao nhấc người dậy,
một cơn đau ê buốt khắp người. Trong đầu liền xuất hiện cảnh tượng đáng
xấu hổ ngày hôm qua. Hai bên má Diệp Dao ửng đỏ. Cô cố gắng đi vào
phòng tắm để vệ sinh cá nhân, khóe miệng vô thức giương lên.

Chuẩn bị xong xuôi, Diệp Dao nhìn lại mình trong gương xem có gì

khác lạ không. Nghĩ đến An Thực, cô không biết phải đối mặt với hắn như
thế nào. Cứ nhìn thấy hắn là lại nhớ đến chuyện hôm qua...

Diệp Dao đưa tay mở cửa, nhẹ nhàng đẩy cửa ra. Quả thật, An Thực

đã giữ lời hứa, bên ngoài cũng không có người canh gác. Diệp Dao vui vẻ
đi dọc hành lang, bụng cô đang kêu gào rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.