NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 30

Diệp Dao cắn chặt môi dưới, dù đau cũng không nhận "Không." Cô

chỉ mới vào nghề hai năm, lần đầu tiên bị thương. Mồ hôi lấm tấm trên
trán, nhưng vẫn là không muốn để An Thực mình yếu đuối.

An Thực khẽ thở dài, thực cứng đầu. Băng bó vết thương cẩn thận,

hắn vươn tay bế cô lên, Diệp Dao không còn sức lực để cự tuyệt, mặc kệ
hắn muốn làm gì thì làm.

An Thực đưa cô vào phòng ngủ, cẩn thận đắp chăn mới đi ra ngoài.

Hắn nhìn cửa nhà nằm dưới đất, ngẫm nghĩ một lúc liền lấy điện thoại gọi
người đến sửa. Cô đang mất sức, cũng nên làm chút đồ ăn.

Dương Cảnh Kiệt nghe người trong sở cảnh sát nói, Diệp Dao sau khi

đi giải quyết việc ở hộp đêm liền không thấy trở về mới lo lắng đến nhà cô,
không ngờ, vừa đến đã thấy An Thực ở đó, còn thêm mấy người thanh niên
đang sửa chữa cửa nhà. Anh lập tức đi đến "An Thực, anh làm gì ở nhà
Diệp Dao?"

An Thực xem như anh là không khí không trả lời. Dương Cảnh Kiệt

rút súng ra "Tôi ra lệnh cho anh rời khỏi đây." Anh biết Diệp Dao luôn xem
An Thực như kẻ thù. Biết đầu chừng, hắn đến gây sự làm thương tổn cô.

An Thực nhìn mũi súng trước mặt, khóe miệng hờ hững nhếch lên

"Cảnh sát các người ỷ mình có súng nên có quyền ra lệnh cho người khác?
Tôi đây cũng không thiếu súng, vì vậy hãy dẹp trò trẻ con này đi."

"Hừ, súng của anh nhiều đến đâu?"

"Dùng súng để chôn cất cậu vẫn còn dư."

Dương Cảnh Kiệt nín thinh, anh dường như đã quên mất. An Thực

không chỉ là ông trùm xã hội đen mà hắn còn là kẻ buôn bán vũ khí số một
Đông Nam Á, mỗi phi vụ làm ăn đều rất cẩn thận. Dù cảnh sát biết đueọc
cũng không đủ chứng cứ để kết tội.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.