NĂM THÁNG VÔ ĐỊNH- GẶP EM NGÀY XUÂN PHÂN - Trang 71

đó có thể làm được gì?" Ánh mắt hắn đục ngầu, sâu thẳm hiện lên tia lửa
giận, An Thực dù tức giận đến đâu, cũng sẽ không nổi giận với cô, hắn hạ
giọng "Dù em có tài giỏi đến đâu, thì cũng chỉ là phụ nữ, em không thể
chống lại cả thế giới này."

Diệp Dao trừng mắt nhìn hắn "Nhưng tôi là cảnh sát, nhiệm vụ của tôi

là đem công bằng đến cho xã hội."

Hắn cười khẩy, dáng vẻ quật cường của cô khiến hắn thực rất khó chịu

"Em nghĩ rằng, chỉ cần mặc cảnh phục, tay cầm súng, là có thể bắt được tất
cả tội phạm? Cái gọi là công bằng, sớm đã bị xã hội này chà đạp rồi."

"Chú, buông tay ra... mau...!!" Diệp Dao thở dốc, cô không còn sức

lực đôi co với An Thực, vì hắn, vết thương sau vai đã bị chảy máu.

An Thực nhìn thấy vầng trán trắng mịn xuất hiện lớp mờ hôi, sắc mặt

ngày càng tệ, mới nhớ đến vết thương của cô, phát hiện tay hơi ướt, vội
buông ra, Diệp Dao ngước nhìn hắn, thở dốc "An Thực, bất luận thế nào,
tôi vẫn là cảnh sát, còn chú, là tội phạm. Tôi và chú là hai thế giới khác
nhau. Đối với chú, xã hội này không tồn tại cái gọi là công bằng. Nhưng
đối với tôi thì ngược lại, công bằng luôn luôn tồn tại."

"Tôi đưa em về băng lại vết thương." An Thực thở dài, cô giống ai mà

lại cứng đầu như thế.

Diệp Dao cũng không kháng cự, đi theo hắn. Nhân viên phục vụ đứng

nép sang một bên, lúc nãy định đem đồ ăn vào nhưng lại nghe tiếng cãi
nhau nên không dám vào. Xem ra, đồ ăn không cần phải dọn lên nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.