NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 117

“Ừ! Lần sau cậu phải chú ý đó, động một tí là sừng cồ với người

ta, mấy ngày tới nhớ đi học về sớm, đi đường thẳng, bọn nó là học
sinh trường dạy nghề, nghe giọng có vẻ như vẫn sẽ tìm cậu để giải
quyết đấy!”.

“Vâng!”. Triệu Diệp chán nán nỏi: “Xin lỗi sếp!”.

“Thôi dẹp đi! Hôm nay tôi gọi hai đĩa thịt gà xào hạt điều, Triệu

Diệp trả tiền!”. Tô Khải vừa cười vừa nói, mọi người cũng cười theo.

Ngày hôm sau đi học, Phương Hồi vào lớp thì thấy Triệu Diệp

đang nói chuyện với Trần Tầm về chuyện ngày hôm qua, Lâm Gia
Mạt kéo Phương Hồi xuống bàn cuối ngồi nghe cùng. Triệu Diệp
lại kể lại một lần nữa, Phương Hồi mới nắm được đầu đuôi câu
chuyện.

“Trời ạ, may mà không có gì nghiêm trọng!”. Phương Hồi sợ quá,

mặt tái nhợt, nắm chặt tay Lâm Gia Mạt nói.

“Chứ sao nữa! Lúc đó tớ sợ chết đi được!”. Lâm Gia Mạt lấy tay

đỡ ngực, nói.

“Hôm qua có mặt tớ ở đấy thì tốt, cùng các cậu chặn bọn nó! Tớ

ghét nhất là bọn trường dạy nghề, bọn đấy suốt ngày trấn lột
tiền của học sinh cấp hai trường mình!”.

“Cậu đừng có gây sự với bọn họ!”. Phương Hồi phản ứng khác

bình thường, sốt sắng dặn Trần Tầm.

Nhìn vẻ lo lắng của Phương Hồi, Trần Tầm khoái chí lắm,

cậu khua tay, nói: “Yên tâm đi, không có việc gì thì gây sự với bọn
chúng làm chi!”.

“Lần sau mà gặp bọn nó, chắc chắn tớ phải tẩn cho một trận đã

đời!”. Triệu Diệp bẻ ngón tay rắc rắc, nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.