NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 166

“Ông coi ông kìa! M.kiếp! Tôi lừa ông làm gì! Sao nó lại hớp được

hồn ông nhỉ? Nó đâu có xứng với ông?”. Đường Hải Băng nhổ một
bãi nước bọt nói.

“Tôi thấy Hải Băng không lừa ông đâu, con bé người yêu ông có

đáng tin cậy không?”.

“Phương Hồi không phải là hạng người đó!”. Trần Tầm không

thể tin, hình ảnh Phương Hồi trong lòng cậu hoàn toàn khác với cô
nàng hư hỏng mà Đường Hải Băng kể.

“Sao ông không hỏi chuyện ngày xưa của cậu ta? Có người yêu hay

không? Ít nhất là nói những chuyện về thời cấp hai ấy! Chuyện
cổng trường có người bị đâm chết chẳng ầm ĩ một thời gian còn gì!
Nếu tôi biết cậu ấy học trường B, chắc chắn tôi sẽ hỏi”. Dương
Tình nói.

“Tôi…”. Trần Tầm không biết phải nói gì, cậu không biết

Phương Hồi học trường cấp hai nào, lần nào nói đến chủ đề
này, cô cũng lảng sang chuyện khác, lúc đó cậu cũng không nghĩ gì
nhiều, nhưng bây giờ nghĩ lại, thấy đúng là rất khả nghi.

“Tớ nghĩ chắc cậu ta không nói cho ông biết cậu ta học trường

nào đúng không?”. Ngô Đình Đình nói trúng tim đen Trần Tầm.

“Cậu ấy… cậu ấy có nói!”. Trần Tầm vội vàng phủ nhận.

“Thôi đừng giả vờ nữa, m. kiếp! Ông cần gì phải lừa bọn tôi?

Đằng nào thì cô nàng có phải là người yêu của bọn tôi đâu!”. Đường
Hải Băng bực bội khua tay: “Nếu ông thấy nó ổn, nó tuyệt vời thì cứ
việc yêu! Bất luận nó là người thế nào, đã từng làm chuyện tồi tệ
gì, ông đều yêu nó vạn năm, thì ông cứ việc đuổi theo! Tôi cũng
quan tâm làm đếch gì, kể cả sau này ông chết đường chết chợ, tôi
đi qua cũng chẳng buồn nhìn!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.