NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 176

Sau hôm đó, dường như cuộc sống của chúng tôi lại trở lại như

hồi đầu, học hành, làm thêm, nấu ăn, ngủ nghỉ, tất cả đều
không có gì thay đổi. Chỉ có điều ít nhiều Phương Hồi cũng đã
gần gũi với tôi hơn, thỉnh thoảng gặp nhau ở cầu thang, chúng tôi
cũng nói chuyện với nhau về thời tiết và bài vở, nếu đang xách cái
gì trong tay, cô cũng không còn ngại khi để tôi xách hộ. Nếu bị Aiba
nhìn thấy, cô sẽ háy mắt với tôi với vẻ đầy ẩn ý, tôi cũng sẽ háy
mắt lại, chỉ có điều trong lòng vẫn thấy chán nản. Tôi nghĩ
Phương Hồi đã coi tôi là người vô giới tính có thể tiếp xúc an toàn.

Cô cũng không kể gì cho tôi nghe về câu chuyện của cô và Trần

Tầm nữa, tôi cũng không hỏi. Tôi biết đêm hôm đó, Phương Hồi
kể cho tôi nghe là vì lúc đó cảm xúc trào dâng trong lòng cô, địa điểm
đặc biệt, giống như siêu Saiyan trong truyện Bảy viên ngọc rồng,
giống như Tôn Ngộ Không chỉ là Tôn Ngộ Không, không sản sinh ra
được năng lượng để biến hóa nếu chưa đến thời điểm đặc biệt.
Còn bao giờ Phương Hồi hóa thân lần nữa, tôi hoàn toàn không thể
kiểm soát, cũng không thể dự đoán.

Tuy nhiên, tôi không thể ngờ rằng, sau đó không lâu, Phương

Hồi lại hóa thân.

Nguyên nhân là do phòng Phương Hồi và Aiba bị trộm hỏi thăm.

Du học sinh bị mất trộm không giống với việc nhà dân bình

thường bị mất trộm, nếu người dân địa phương bị trộm vào nhà,
cũng chỉ mất một số đồ dùng, không ảnh hưởng gì nhiều đến
cuộc sống. Còn đối với du học sinh, những người vốn không có
mấy tài sản, bất luận là vật dụng gì cũng không được phép để mất.
Hồi mới đến tôi đã từng bị mất ba lô, vé xe, thẻ tín dụng, tiền
mặt, tài liệu sách vở của trường, card điện thoại, vụ đó gần như
khiến tôi nhịn đói cả tuần, tuyệt vọng đến mức chỉ muốn về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.