NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 174

Đúng lúc này, cửa phòng tôi đột ngột bị đẩy ra, Aiba dắt theo một

cô gái khác vui vẻ xông vào, vừa đi vừa gọi: “Trương Nam, anh có
nhìn thấy Phương Hồi không! Em không mang chìa khóa!”.

Rồi Aiba đã nhanh chóng nhìn thấy chúng tôi và cả hai bàn tay

chưa kịp buông ra đó, sau khi sững người trong hai giây, Aiba liền
quay ngay mặt đi, nói: “Gomennasai!”. Cô gái đi sau thì ra sức cúi
người chào chúng tôi với vẻ mặt xin lỗi.

Phương Hồi giằng tay ra khỏi tay tôi, mặt đỏ bừng, ngồi thu lu

trên ghế. Lòng bàn tay lạnh giá đột ngột khiến trái tim tôi như bị
mất đi một miếng, tôi liền quay sang nói với Aiba: “Thôi đừng xài
tiếng chim kêu đó nữa!”.

“Coi bộ dạng anh kìa! Phương Hồi, sao cậu lại tìm anh ta!”. Aiba

lườm tôi một cái nói.

“Không phải… tớ… Bọn tớ không có gì đâu, tớ chỉ nói chuyện với

Trương Nam thôi”. Phương Hồi vội vàng phủ nhận.

Tôi lại thấy hơi buồn, tự cảm thấy mình đa tình, trí tưởng bở

quá cao, nghĩ mình không nên như vậy và thế là tôi liền đứng dậy
cắt một miếng bánh ngọt đưa cho Aiba và nói: “Hôm nay sinh nhật
trẫm, thưởng cho nhà ngươi đó, ấy, sao ngươi không giới thiệu với
trẫm, cô bé này là ai vậy?”.

Aiba vui vẻ đón lấy miếng bánh và đưa cho cô gái đứng sau, nói

mấy câu tiếng Nhật gì đó rồi quay đầu lại cười với tôi, nói:
“Happy birthday to you! Cô ấy là Yoshiyuki, là… ấy của em!”.

“Vậy hả!”. Tôi như sực hiểu ra vấn đề, cô bạn kia liền cười, cúi

người, nói: “Yoroshiku” (Rất mong được anh giúp đỡ).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.