NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 208

Lâm Gia Mạt vốn đã không vui vẻ gì, thấy Vương Mạn Mạn nói

vậy càng nóng máy hơn. Câu trả lời của Trần Tầm cũng không
khiến cô hài lòng, cô nghĩ, người khác chê Phương Hồi như vậy,
kiểu gì cậu cũng phải đứng ra phản bác đôi câu, nhưng Trần Tầm
vẫn ậm ờ cho qua. Và thế là cô liền lườm Trần Tầm một cái rồi
lạnh lùng nói với Vương Mạn Mạn: “Short giả váy thì có sao? Không
phải hôm trước cậu cũng mặc quần soóc đến trường đó thôi?”.

“Sao có chuyện giống nhau được? Năm nay mốt quần soóc,

quần của tớ mới mua mấy hôm trước ở Tây Đơn!”. Vương Mạn Mạn
hậm hực đáp trả.

“Nói tóm lại là loại quần này rất kén người, chân Phương Hồi

đẹp, mặc cái gì cũng đẹp, đúng không Trần Tầm?”. Lâm Gia Mạt
nhìn Trần Tầm với vẻ thách thức.

“Đúng vậy! Tớ thấy đẹp lắm”. Trần Tầm không nhận ra ý

khác của cô, vui vẻ hùa vào.

Lần này đến lượt Vương Mạn Mạn nổi cáu, cô bạn này xinh đẹp,

dáng dấp cũng cao ráo, chỉ có điểm yếu duy nhất là bắp chân hơi
to. Cô cho rằng Lâm Gia Mạt nói thế là để cố tình khen Phương
Hồi và hạ thấp cô, đặc biệt là trước mặt Trần Tầm, khiến cô cảm
thấy mất mặt.

Vương Mạn Mạn liền “xí” một tiếng rồi lẩm bẩm: “Thôi thôi

thôi, các cậu đều là người của lớp (1), không nói chuyện với các cậu
nữa, cũng chỉ là một đứa nhà quê, có cần thiết phải bênh chằm
chặp như vậy không?”.

“Vương Mạn Mạn, cậu đừng nói cậu ấy như vậy!”. Lần này cuối

cùng Trần Tầm cũng không chịu nổi nữa, bèn bực bội buông một
câu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.