NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 256

“Biến đi! M.kiếp”. Tên tóc đỏ không hề nhượng bộ, kéo phắt

Phương Hồi ra rồi đấm thẳng một quả vào bụng Trần Tầm.

Từ nhỏ đến lớn Trần Tầm chưa bao giờ bị đánh, cú đấm này

khiến cậu suýt ợ ra nước chua, cậu cáu tiết, bất chấp tất cả và
xông đến đánh nhau với gã tóc đỏ. Hai thằng đồng bọn đi cùng
cũng không chịu lép vế, xông ngay tới bao vây lấy Trần Tầm và
đấm đá túi bụi. Mặc dù Trần Tầm cao to hơn bọn chúng, nhưng
dù sao thiểu số cũng không đọ được với đa số, chẳng mấy chốc
đã đuối thế.

Phương Hồi như muốn phát điên, cô ra sức kéo bọn họ ra

nhưng bị đẩy ra ngoài hết lần này đến lần khác, cô hét lớn tên
Trần Tầm, hét đừng đánh nữa, nhưng không ai chịu nghe lời cô,
cũng không có ai vào giúp cô.

Cuối cùng cô liền lấy hết sức bình sinh để ôm chặt cánh tay

của gã tóc đỏ, khóc năn nỉ hắn dừng tay, hắn mới chịu dừng lại.
Hắn vừa chửi vừa đá Trần Tầm thêm cái nữa: “Cho mày biết thế
nào là lễ độ! M.kiếp!”.

“Đừng đánh nữa, tôi xin anh… tôi xin anh…”. Phương Hồi vội kéo

hắn lại, vừa khóc ngất vừa nói.

Tên tóc đỏ liền nhìn Phương Hồi với vẻ châm chọc, nói: “Làm

thế để cho nó nhớ đời, vừa nãy nó chửi tao mày cũng đã nghe thấy,
không thể chửi không được, tao phải cho nó một cái tát, tát xong là
xong nợ nần giữa hai bên!”.

“Mày…”. Trần Tầm ôm bụng, định nói thêm gì nữa, Phương

Hồi vội chặn trước cậu nói: “Anh muốn đánh thì cứ đánh tôi!”.

“OK!”. Tên tóc đỏ dường như chỉ đợi câu nói này, hắn ra tay vừa

nhanh vừa mạnh, tát Phương Hồi một cái đau như trời giáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.