NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 264

sức gây tổn thương, còn tôi ngay cả bảo vệ cũng phải giấu giấu
giếm giếm không dám nói.

“Sau đó thì sao?”. Tôi vừa rủa thầm sự vô tích sự của mình, vừa

hỏi.

“Sau đó thì…”. Phương Hồi thở dài, chậm rãi kể tiếp.

Hôm đó sau khi về nhà, Trần Tầm vẫn không kìm được mà gọi

ngay điện thoại cho Đường Hải Băng, đối phương vừa nhấc máy
cậu đã nổi nóng bổ đầu tới tấp, hỏi thăm tổ tiên tám đời của Đường
Hải Băng, Đường Hải Băng bị chửi, không hiểu đầu đuôi ra sao, một
hồi lâu mới vỡ lẽ Trần Tầm đang nói chuyện gì.

“M.kiếp! Không phải tôi làm thật mà! Nếu tôi mà sắp đặt thì

tôi chỉ đáng là cháu của thằng Tôn Đào! Ông học đứng thứ mấy của
khối mà để não úng thủy vậy. Ông cứ thử nghĩ mà xem, cho dù tôi
không ưa Phương Hồi thì cũng không thể xử lí luôn cả ông đúng
không?”. Đường Hải Băng cũng nổi cáu, ra sức giải thích.

Trần Tầm thần người ra một lát, cậu nghĩ Hải Băng nói cũng

có lí, cậu ta không thể đánh cả cậu được, nhưng bề ngoài vẫn không
chịu buông tha: “M.kiếp! Có khi ông không nói rõ với bọn nó, bọn
nó mới đánh luôn cả tôi! Cũng có thể là ông cố tình chơi bài khổ
nhục kế! Nếu không chẳng có ai đang yên đang lành lại gây sự với
hai đứa học sinh như bọn tôi cả! Phương Hồi nói bọn nó còn có
đồng bọn nữa, nấp dưới chân cầu vượt để đợi bọn chúng, cậu ấy
biết thằng đó, trước đây chơi với bọn ông!”.

“M.kiếp!”. Đường Hải Băng bắt đầu cáu: “Nếu tôi mà giỏi

giang như vậy thì năm xưa cũng đã vào học trường F rồi! Gì đến nỗi
bây giờ phải lang thang thế này! Sao ông không nghĩ con bé Phương
Hồi ranh ma đó đổ oan cho tôi hả? M.kiếp! Tôi thấy nó bỏ bùa
ông thật rồi!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.