NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 262

12

“Lúc đó cậu ấy khóc thật à?”. Trong bóng tối, tôi mò mẫm cốc

nước và hỏi. Vì muốn tiết kiệm điện, thế nên thời gian đó, buổi
tối tôi và Phương Hồi không bật đèn, để cho khỏi ngại khi hai đứa
chỉ biết nhìn nhau, tôi đành bảo cô kể chuyện.

“Vâng, khóc thật… Ấy! Cẩn thận! Đừng chạm vào bên phải!”.

Phương Hồi kêu lớn.

Khả năng quan sát trong bóng tối của Phương Hồi tốt hơn tôi,

kịp thời ngăn tôi không gạt chiếc cốc mà Hoan Hoan để lại xuống
đất, giúp nó tránh được số phận vỡ tan thành những mảnh vụn.

Tôi vội dịch nhẹ chiếc cốc có chú gấu nhỏ đó ra giữa tủ và hỏi:

“Em uống nước không?”.

“Em không… anh đừng làm nữa, muốn uống em cũng sẽ tự rót,

anh dễ làm đổ vỡ các thứ lắm, không biết làm vỡ bao nhiêu cái cốc
rồi?”. Phương Hồi thu dọn sách vở, nhường cho tôi một lối đi.

“Hê! Em hạ thấp ai vậy?”. Tôi vừa cười vừa bê cốc nước đến:

“Anh chỉ hơi quáng gà thôi mà. Em không cho phép một người đàn
ông tuyệt vời của thế kỉ XXI như anh mắc một khuyết điểm nhỏ
nào à?”.

“Không…”. Phương Hồi ngồi sang bên cạnh nói: “Hay là… hay

là bật đèn đi, để em nghĩ cách khác, nếu không xảy ra chuyện của
em thì anh cũng không đến nỗi phải làm như vậy…”.

“Coi em kìa! Lại bắt đầu làm khách rồi đấy. Em bảo bốn

niềm vui trong cuộc đời, ‘Cửu hạn phùng cam vũ/ Tha hương ngộ
cố tri/ Động phòng hoa chúc dạ/ Kim Bảng đề danh thì

(1)

, kiểu gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.