NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 281

Thực ra vừa nãy cô không hề nghĩ đến việc ngăn Trần Tầm

thề, mà ngược lại, cô lắng nghe rất chăm chú. Cô cảm thấy, nếu
thực sự lo lắng lời nguyền đó trở thành sự thật thì sẽ mãi giữ đúng
lời hứa, như thế không phải cũng sẽ rất tốt đó sao. Dĩ nhiên rồi,
cô không nói cho Trần Tầm biết những suy nghĩ này.

Suy nghĩ non nớt của Phương Hồi cũng hơi buồn cười, hồi đó

cô không biết rằng, tất cả các chàng trai khi cất tiếng thề đều
thực sự cảm thấy rằng chắc chắn mình sẽ không phản bội lời hứa
và đến khi nuốt lời cũng thực sự cảm thấy mình không thể làm
được. Chính vì vậy lời thề không thể đánh giá lòng kiên trinh của
mình, cũng không thể phán đoán đúng sai, nó chỉ có thể chứng minh
được rằng, trong khoảnh khắc cất tiếng thề, cả hai đều đã từng
chân thành với nhau.

Và cũng có một chuyện, Trần Tầm không hề nói với Phương

Hồi.

Vừa ra khỏi lớp cậu liền gặp Triệu Diệp, Triệu Diệp vừa úp được 3

cú bóng dưới sân, đang rất phấn chấn, nhìn thấy Trần Tầm
liền nhảy bật lên cao, vừa bắt chước cảnh trong phim Cao thủ bóng
rổ vừa hét “Triệu Diệp chụp ruồi” và nhảy tới. Trần Tầm không
kịp tránh, liền bị cậu ta dồn ngay vào bức tường ngoài hành lang,
khuỷu tay bị trầy một miếng da, rơm rớm máu.

“Oái, xin lỗi nhé!”. Triệu Diệp cười khì nói: “Không ngờ ông lại để

mất đà như vậy, cả mùa hè không tập, tay nghề giảm rồi đó nhé!”.

“Biến! Không có thời gian nói chuyện với ông!”. Trần Tầm đẩy

Triệu Diệp ra nói. Cậu thấy hơi hoang mang, vì đột nhiên cậu sực
nhớ ra lời thề “ra đường đâm vào tường” vừa nói với Phương Hồi,
Trần Tầm rùng mình, lòng bàn tay lấm tấm mồ hôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.