NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 280

chỉ mong kể cả một ngày nào đó bọn mình chia tay, cậu cũng không
cảm thấy hối hận vì đã từng đến với tớ là đủ lắm rồi!”.

“Cậu nói thế có nghĩa là sao?”. Trần Tầm sầm mặt xuống

nói: “Chính vì muốn sau này được ở bên cậu nên tớ mới đến với
cậu, nếu không chuyện mà tớ làm được coi là gì? Đùa cho vui à? Cậu
chẳng chịu tin tớ gì cả!”.

“Không phải…”. Phương Hồi có vẻ buồn buồn, mặc dù Trần

Tầm nói hay nói đẹp như vậy, nhưng cô vẫn không cảm thấy tự tin.
Chặng đường phía trước còn dài dằng dặc, trong khi họ lại gặp nhau
quá sớm, đồng hành được bao xa, thực sự cô không dám chắc.

“Được! Nếu điều tớ nói không phải là thật lòng, sau này nếu tớ

bỏ rơi cậu, ra đường tớ sẽ bị đâm vào tường, mọi việc không thuận lợi,
chúng bạn xa lánh, người thân bỏ rơi!”. Trần Tầm nổi cáu, giận dỗi
cất tiếng thề.

“Thôi thôi, tớ biết rồi”. Phương Hồi vội an ủi: “Không phải bảo

cho tớ kẹo đó sao? Kẹo đâu?”.

Thấy cô không còn vặn về chuyện đó nữa, Trần Tầm cũng đã

thoải mái hơn, cậu bèn đưa cây kẹo trên tay ra nói: “Cậu cũng tệ thật,
cậu xem trên ti vi, nam chính chuẩn bị thề độc, nữ chính đều ra sức
ngăn cản. Còn cậu thì nghe tớ nói hết từ đầu đến cuối, không bỏ
sót chữ nào, chẳng thương tớ gì cả!”.

Phương Hồi đỏ mặt, bóc giấy kẹo ra nói: “Cậu đừng nói linh tinh

nữa, trong lớp bao nhiêu người như vậy…”.

“Ừ…”. Trần Tầm liền đứng dậy: “Thế tớ xuống sân tìm Triệu

Diệp nhé, cậu đừng nghĩ linh tinh nữa!”.

Phương Hồi liền gật đầu, nhìn Trần Tầm ra khỏi lớp học.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.