NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 285

“Tớ cũng không biết, thôi cứ đi đi đã”. Trần Tầm vỗ vai Triệu

Diệp nói.

Tiếng còi của cảnh sát vừa vang lên thì Phương Hồi chạy ra đến

nơi, con đường hẹp giữa hai con ngõ tựa như vực thẳm không thể nào
vượt qua, suýt nữa thì cô đã không theo kịp đám Trần Tầm. Lúc
gần chạy đến nơi, Trần Tầm đưa tay túm chặt Phương Hồi, kéo
ngay cô lại gần.

“M.kiếp, giật gân quá! Chẳng kém gì phim hành động của Mĩ!”.

Triệu Diệp thở phào nói.

“Cậu đi đâu vậy?”. Trần Tầm hỏi.

“Đi… lấy máy ảnh”. Phương Hồi vỗ vào túi nói: “Vừa nãy… quên

mất”.

“Haizz! Tớ tưởng là gì cơ! Mang đi làm gì! Lại phải lo cầm nó”.

Triệu Diệu lườm cô một cái nói.

“Không phải hôm trước cậu bảo phải mang đi đó sao?”. Phương

Hồi nhìn Triệu Diệp với vẻ ấm ức nói: “Còn bảo là đến lúc đó năm
đứa bọn mình phải chụp bức ảnh dưới thành lầu Thiên An Môn
nữa…”.

“Hả?”. Nét mặt Triệu Diệp lộ rõ vẻ ngơ ngác.

“Cậu nghe lời Triệu Diệp hả? Những điều cậu ta nói như đánh

rắm vậy! Không, còn không đáng giá bằng rắm nữa! Hứng lên thì
nói vậy thôi, thế mà cậu lại tưởng thật, mà cũng chỉ mỗi cậu coi là
thật thôi!”. Trần Tầm vừa tức vừa buồn cười, không ngớt lời chỉ
trích Triệu Diệp.

“Biến! Ông lắm điều quá đấy! Thôi, lát nữa bọn mình chụp

nh Phương Hồi nhé, không cho nó chụp nữa!”. Triệu Diệp khoác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.