NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 286

tay lên vai Phương Hồi nói.

“Bỏ ra!”. Trần Tầm và Kiều Nhiên cùng lúc quát lên, hai đứa

nhìn nhau, đều có phần ngại ngùng.

“Thôi thôi! Đừng cãi nhau nữa! Mau đi thôi! Không đi sẽ muộn

đấy!”. Lâm Gia Mạt thắt khăn von vào thắt lưng, kéo Phương Hồi
chạy.

Bọn họ là nhóm cuối cùng đến trường, cũng đã bị cô Hầu phê

bình mấy câu. Trần Tầm vội đón lấy đồ đạc trong tay cô, phân
phát đồ ăn tối cho các bạn. Kiều Nhiên kiểm tra đồng phục và
đạo cụ của từng người, nói là đạo cụ, nhưng thực ra cũng chỉ là một
chiếc khăn von mà thôi, bên trên có đính bóng nhung lấp lánh,
múa bài Múa dưới ánh trăng thì thắt ở thắt lưng, múa bài Điệu
múa tuyệt vời thì buộc vào tay.

Trước khi xuất phát, thầy hiệu trưởng, cô hiệu phó, cô tổng phụ

trách lần lượt phát biểu, toàn những lời hào hùng về sự nghiệp vĩ
đại của quốc gia, khí chất dân tộc, khí thế rất rầm rộ. Học sinh
phía dưới không để ý đến những điều đó, mà hầu hết là hào hứng
như trẻ con, chưa bao giờ được ở với bạn bè lâu như vậy, nghĩ đến
việc cả lớp được thức đêm, tất cả đều hồ hởi, phấn khởi.

Đường Tràng An đã bị cấm từ lâu, học sinh toàn trường phải đi

bộ đến quảng trường Thiên An Môn. May mà thanh niên cũng
không ngại đi bộ xa, trên đường đi cười nói rộn ràng, không hề cảm
thấy lẻ loi hay buồn tẻ. Đám con trai mười mấy tuổi cũng chưa
biết thế nào là quan tâm đến bạn gái, Trần Tầm chỉ mải trêu
trọc, cười đùa với đám con trai, thỉnh thoảng lại ghé đến bên Phương
Hồi nói với cô đôi câu, nhưng lại không nhìn thấy túi xách dưới tay
cô hết chuyển từ tay trái sang lại chuyển sang tay phải mấy lần.
Mãi cho đến khi Lâm Gia Mạt kêu nặng, Triệu Diệp quay sang xách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.