NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 382

Một lát sau, trong lúc tất cả mọi người đều đang hào hứng

chuyện trò, khen ngợi nhau, Tô Khải bèn đi ra ngoài một mình. Lâm
Gia Mạt để ý rất kĩ, mười phút sau, không thấy anh quay lại, tranh
thủ lúc mọi người không chú ý, cô liền lẻn ra ngoài. Lâm Gia Mạt ra
đến cửa, nhìn thấy Tô Khải đang ngồi dưới bậc cầu thang, lặng lẽ
nhìn ra ngoài đường. Cô liền đứng sau vỗ anh một cái rồi ngồi
xuống bên cạnh hỏi: “Sao anh lại một mình chui ra đây? Anh nôn
à?”.

“Không? Trong mắt em, anh kém tắm vậy sao? Anh ra đây

ngồi một lát thôi”. Tô Khải liền cười hỏi: “Sao em lại ra đây?”.

“Em… em cũng muốn ra ngồi một lát!”. Lâm Gia Mạt đỏ bừng

mặt, cúi đầu xuống nói nhỏ.

“Thực ra nói đi rồi nói lại, nếu nôn được thì đã tốt”. Tô Khải

thở dài nói.

“Tại sao?”. Lâm Gia Mạt hỏi với vẻ thắc mắc.

“Không sao, anh chỉ cảm thấy ngày hôm nay trôi qua rất không

chân thực”. Tô Khải ngước mắt lên trời trả lời.

“Có gì mà không chân thực! Hay là em mang cúp ra cho anh xem

nhé?”.

“Ngốc ạ! Định trêu anh à!”. Tô Khải liếc cô nói.

“Đâu có… em đâu có…”.

“Anh biết rồi, trêu em vậy thôi! Hôm nay em sao vậy? Có vẻ

cũng không hoạt bát cho lắm đúng không?”.

Lâm Gia Mạt nhìn nghiêng khuôn mặt Tô Khải rồi lặng lẽ thở

dài, trước mặt Tô Khải, cô đã bao giờ hoạt bát đâu, nếu mà hoạt bát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.