NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 384

“Vậy hả?”. Lâm Gia Mạt cảm thấy trái tim mình nhói lên, dần

dần cô đã cảm nhận được nỗi đau của Tô Khải, nỗi đau dường như
ngay cả thở cũng rất khó khăn.

“Ừ, có lẽ hiện giờ đang ở ngay trên đầu bọn mình đó”. Tô Khải

chỉ tay lên trời nói.

“Thế nên anh muốn bắn pháo hoa đúng không?”.

“Ừ… ngớ ngẩn lắm phải không?”. Tô Khải cười với vẻ chua chát

rồi cúi đầu xuống: “Em xem rõ ràng là chị ấy có thể thi được vào
một trường khá ổn ở Trung Quốc, thế thì việc gì phải ra nước
ngoài? New Zealand có gì là ghê gớm? Thì cũng chỉ là nơi chăn cừu
chứ có gì đâu? Trung Quốc bọn mình có gì là không có chứ? Ít nhất
là có anh ở bên chị ấy! Hơ hơ, có lẽ chị ấy chẳng thiết cái đó”.

Mỗi câu nói của Tô Khải đều chạm vào điểm yếu mềm nhất

trong trái tim Lâm Gia Mạt, cô mím môi nghe anh kể về sự lưu
luyến, về lòng chung thủy và ảo tưởng ngớ ngẩn của anh với một cô
gái khác. Những câu nói này đập vào màng nhĩ Lâm Gia Mạt, khiến
cô cảm thấy từ đầu đến chân đều lạnh vô cùng, cô cảm giác cái
mà mình trân trọng nhất dường như bị người khác vứt đi như một
miếng giẻ rách, viên ngọc trai mà từ lâu cô cất giữ rất cẩn thận chỉ
là một giọt nước, chẳng mấy chốc sẽ lăn qua kẽ tay, sau đó bốc hơi
và biến mất. Nỗi sợ hãi hư vô khiến cô không thể chịu được nữa và
cô đã ôm chặt lấy Tô Khải.

Lâm Gia Mạt đột nhiên sà tới đã khiến Tô Khải mất đà, chạm

ngay vào bậc cầu thang, cảm giác đau nhói đã khiến cậu chợt bừng
tỉnh, cậu nhìn cô gái ngả trong lòng mình, nhưng vẫn từ từ đẩy cô ra.

“Gia Mạt, anh không ngờ người đó lại là em, cảm ơn em, cảm ơn

em đã tốt với anh như vậy. Nhưng anh đã hứa là sẽ đợi Trịnh Tuyết
quay về, bất luận sau này thế nào, anh vẫn sẽ đợi. Có thể em sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.