NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 1 - Trang 79

Bị Tiểu Thảo dọa như vậy, Phương Hồi phát hiện ra rằng, trước

cái gọi là tình cảm đẹp, cô vẫn cảm thấy sợ. Cảm giác này, tự nhiên
khiến cô cảm thấy vô cùng chán chường.

Tưởng như thế là xong, nhưng trước khi tan học, Trần Tầm lại

đến chỗ cô.

Phương Hồi luống cuống thu dọn ba lô, trong lúc chuẩn bị với

lấy túi đựng bút thì bị Trần Tầm ấn tay xuống. Cậu không nói
gì, chỉ nhét một tờ giấy vào trong đó, Phương Hồi sửng sốt nhìn,
Trần Tầm liền cười nói: “Về nhà hãy xem”.

Phương Hồi không đợi được đến lúc về nhà mà đã xem trước,

thực sự cô không chịu được cảm giác thót tim này, đi đến giữa đường
liền mở ra xem. Tuy nhiên, sau khi đọc xong, cô lại càng thót tim
hơn.

Mẩu giấy viết rằng:

“Phương Hồi, buổi sáng chưa nói được hết, sở dĩ tớ lo cho cậu,

không phải vì tớ là người tốt, cũng không phải vì chúng mình là bạn
thân của nhau. Mà là vì, TỚ THÍCH CẬU. Tớ không đùa đâu, tớ thật
lòng đấy. Nếu cậu thấy tớ được thì hãy viết tên tớ vào vở bài tập
lịch sử. Tớ đợi cậu!”.

Phương Hồi là tổ trưởng phụ trách môn lịch sử, lần đầu tiên

phát vở bài tập lịch sử, có một cuốn vở không ghi tên, cuốn đó
chính là vở của Trần Tầm. Ít nhiều Trần Tầm có ý tiếp cận cô,
lần thứ hai nộp vở, cậu vẫn không ghi tên, Phương Hồi biết nên đã
trả thẳng cho cậu. May mà bài tập môn lịch sử không nhiều, nên
Phương Hồi cũng âm thầm dung túng cho trò đùa có phần mờ ám
này của cậu. Ngày mai có giờ lịch sử, bài tập tuần trước lại phải trả và
lần này, cô có nên viết tên vào vở rồi trả cho cậu ta hay không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.