NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 121

Tóm lại là tôi không moi được gì từ miệng cậu ta, cậu ta khá

giống với Phương Hồi ở điểm này, cái gì cũng kín như bưng. Sau đó
tôi cũng không mất công vào chuyện đó nữa, tôi cảm thấy mình hơi
nhảm nhí, những chuyện oán hận tình sầu giữa họ, tôi được lợi gì
mà tham gia vào làm.

Tuy nhiên dần dần tôi cũng vẫn lôi ra một số chuyện, qua lời

kể của Phương Hồi, tôi đã biết rất nhiều về Trần Tầm. Khi
diễn ra giải đấu bóng rổ, tôi đã đăng kí cho cậu ta, nói với cô bạn
đồng nghiệp phụ trách rằng, Trần Tầm đã từng tham gia trận
chung kết cúp Nike trong lúc ốm, khiến sau đó cậu ta rất thắc
mắc, bảo mấy năm rồi không nhắc đến chuyện này, không hiểu
kể với tôi từ bao giờ. Lúc đi mua nước uống, không cần Trần
Tầm phải nói, chắc chắn tôi sẽ mua cho cậu ta trà đen lạnh, lúc
gọi món ăn, chắc chắn tôi cũng gọi cho cậu ta món cay. Trần
Tầm từng phải thốt lên rằng, có cảm giác tôi là vợ cậu từ kiếp
trước, đến kiếp này hóa thân thành đàn ông, nhưng vẫn nhớ rõ thói
quen, sở thích của cậu ta. Và chắc chắn là tôi sẽ cự nự lại, hai
thằng sẽ tranh cãi, trêu chọc nhau chuyện kiếp trước ai là vợ ai.
Tuy nhiên, trong lòng tôi cũng hơi buồn, người ghi nhớ mọi chuyện
nhỏ của cậu không phải là ai ở kiếp trước, mà là Phương Hồi - cô
gái bây giờ vẫn đang lẻ loi, khóc thầm nơi đất khách quê người vì
cậu.

Trong buổi liên hoan đầu tiên mà tôi được tham gia sau khi đến

Vĩnh An, sau khi được tôi xúi giục, Trần Tầm đã lên biểu diễn một
tiết mục. Lúc đầu Phó Vũ Anh bắt tôi lên biểu diễn, đúng lúc
Trần Tầm đi ngang qua, tôi vội kéo cậu ta lại và nói với Phó Vũ
Anh: “Có Trần Tầm làm sao đến lượt anh được? Người ta đã từng
lên sân khấu biểu diễn, vừa đánh đàn vừa hát, là ngôi sao mới của
giới nhạc rock ở Bắc Kinh năm xưa. Nếu không bị Vĩnh An kéo về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.