NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 124

cách tuổi thanh tuân. Lúc chơi guitar, Trần Tầm nhìn về nơi xa
xăm, đồng nghiệp ngồi dưới đều huýt sáo la ó.

Phó Vũ Anh mặc một chiếc váy nhung tím đứng bên cạnh tôi, cô

nàng liên tục lắc lư chiếc cốc đang cầm trong tay theo tiếng hát
của Trần Tầm.

Tôi liền liếc một cái và nói: “Đừng có xúc động đậy thế, không

cẩn thận lại móc thủng tất bây giờ!”.

“Ghét quá!”. Cô nàng đỏ bừng mặt đánh tôi một cái nói: “Còn lâu

em mới xúc động đậy!”.

“Còn không xúc động đậy hả? Chỉ còn thiếu nước lên tặng hoa

nữa thôi! Có phải con gái các em đều thích vẻ tư lự trên khuôn mặt
bạch diện thư sinh của cậu ta không!”. Tôi ngồi xuống ghế và hỏi.

“Giỏi ha! Anh nói Trần Tầm là bạch diện thư sinh! Lát nữa anh

ấy xuống em sẽ mách anh ấy!”. Phó Vũ Anh cũng ngồi xuống
nói.

“Thôi đừng múa mép nữa, có phải em thích Trần Tầm rồi

không? Không vấn đề gì, em cứ nói với anh, anh không nói cho ai
đâu!”. Tôi giả vờ ghé sát vào và nói với vẻ thần bí.

“Thôi đi anh! Em đâu có thích mà chỉ là thưởng thức thôi!”. Phó

Vũ Anh ngồi cách xa tôi ra rồi nói: “Nhưng người như Trần Tầm
chắc chắn là rất hút hồn con gái, nhưng nếu mà thích thì mệt
lắm. Làm người yêu của anh ấy thấy không yên tâm chút nào! Em
phải biết chứ, còn lâu em mới làm chuyện thiếu tỉnh táo đó!”.

“Không ngờ em hiểu sự đời nhỉ! Tiếc là lại có người thích làm

chuyện thiếu tỉnh táo này!”. Tôi thở dài nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.