NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 187

“Ừ”. Trần Tầm cười nói: “Tuân theo mọi sự chỉ đạo của em”.

Phương Hồi cũng cúi đầu cười, Trần Tầm liền thở phào,

đang định nói chuyện gì đó vui với cô thì đột nhiên điện thoại của cậu
lại đổ chuông, màn hình nhấp nháy tên Ngô Đình Đình.

Trần Tầm quay đi với vẻ ngại ngùng, mặc dù cậu tỏ ra rất

ngần ngừ, nhưng cuối cùng vẫn nhấc máy. Đầu bên kia điện
thoại, giọng Ngô Đình Đình vô cùng hoảng loạn, cô nhắc đi nhắc lại
một câu như đang niệm thần chú: “Đến quảng trường Trung
Lương! Tôn Đào nhìn thấy Bạch Phong rồi!”.

Cuối cùng Trần Tầm vẫn tạm biệt Phương Hồi và đến quảng

trường Trung Lương gặp Ngô Đình Đình. Trước vẻ vội vàng của Trần
Tầm, Phương Hồi không nói được gì mà đành phải đồng ý, sau đó
cô vẫn muốn dặn dò đôi câu nữa, nhưng Trần Tầm đã chạy đi mà
không ngoái đầu nhìn lại. Phương Hồi đứng chôn chân tại chỗ nhìn
theo bóng cậu mỗi lúc một xa và cảm thấy càng lẻ loi hơn.

Lúc Trần Tầm có mặt ở quảng trường Trung Lương, trời đã tối

hẳn, Ngô Đình Đình mắt đỏ hoe ngồi thẫn thờ trên bậc lên xuống,
Tôn Đào và Dương Tình đứng bên cạnh, nét mặt lộ rõ vẻ rầu rĩ.

“Có chuyện gì vậy? Ai nhìn thấy Bạch Phong?”. Trần Tầm bước

đến hỏi.

“Hai đứa tôi!”. Tôn Đào kéo Dương Tình nói: “Nàng ấy lắm

chuyện lắm, cứ thích loại bao cao su có mùi thơm, siêu thị Trung
Lương có bán, liền lôi tôi đi mua. Lúc trả tiền tôi nhìn thấy người
đứng ở quầy thanh toán bên cạnh nhìn rất quen, tự nhiên lại cảm
thấy giống Bạch Phong, nhưng nhìn gầy hơn Bạch Phong hồi
trước, tóc rất dài, nhìn hơi nữ tính, giống như bọn làm trong salon
tóc ấy. Nhìn về dáng dấp thì thấy giống, nhưng khí chất không
giống, Bạch Phong đàn ông lắm mà, dường như cậu ta cũng nhìn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.