NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 186

“Thôi được, anh thừa nhận, có thể là tình cảm của bọn mình

không còn mãnh liệt như ngày trước, nhưng điều này không có
nghĩa rằng anh không thích em nữa! Dù thì thì bọn mình đã trưởng
thành rồi, sau khi vào đại học, chúng mình đều bận rất nhiều
việc, không thể ngày ngày ở bên nhau như thời cấp ba nữa. Nhưng
anh vẫn thích em, anh biết rằng cuộc sống của anh không thể
không có em. Nhưng anh nghĩ bọn mình nên nhìn nhận tình cảm của
mình một cách chín chắn hơn, không thể suốt ngày nghĩ quẩn
được”.

Trần Tầm để tay lên vai cô, Phương Hồi vẫn cúi đầu, sụt sịt,

cô làm như vậy khiến Trần Tầm rất thương, cậu ôm Phương Hồi
vào lòng rồi nói: “Đừng khóc nữa, em mà khóc là anh lại rất
buồn”.

“Trần Tầm... anh hứa với em một chuyện được không”. Phương

Hồi gục đầu vào vai cậu nói.

“Em nói đi”.

“Nếu một ngày nào đó anh mà thích người khác thì anh nhất

định phải nói với em, em cam đoan sẽ không bám nhằng lấy anh
đâu, nhưng anh nhất định phải nói với em, được không?”.

“Em đừng nói linh tinh!”. Trần Tầm nhớ lại những kỉ niệm xưa,

mắt cũng thấy cay cay, cậu ôm chặt cô nói: “Bọn mình thi vào cùng
trường là để được ở bên nhau mà. Em có biết không? Đợt thi đại học
có một câu vật lí anh không làm là vì muốn được học cùng trường
với em! Bọn mình sẽ mãi mãi ở bên nhau em ạ!”.

Hai người ôm nhau ở góc sân bóng, Phương Hồi vô cùng cảm

động, một hồi lâu mới ngại ngùng buông tay ra nói: “Hôm nay ngồi
với em một lát nhé”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.