NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 266

giờ này không còn nóng nhiều nữa, dùng tạm vậy, uống nước thì
đến quầy lấy phích. Trả phòng trước 12 giờ ngày mai, quá giờ tính
hai ngày”.

Trần Tầm không nói gì nữa, nhận chìa khóa rồi kéo Thẩm

Hiểu Đường đi vào trong. Phòng là phòng tiêu chuẩn nhưng rất
khiêm tốn, hai chiếc giường đơn đã chiếm một diện tích không
nhỏ, họ chỉ có thể mỗi người ngồi một giường, nét mặt đều không
được tự nhiên cho lắm.

“Ngủ chứ?”. Thẩm Hiểu Đường rụt rè hỏi.

“Ừ”. Trần Tầm nằm xuống nói: “Để cậu phải chịu khổ, thôi

ngủ tạm một đêm nhé”.

Thẩm Hiểu Đường co hai chân lên giường, cúi đầu xuống nói:

“Cậu… cậu tắt đèn đi”.

“Hả?”.

“Tớ phải cởi áo ngoài...”.

“Ừ... ừ...”. Trần Tầm vội vàng bò dậy, tắt hết tất cả các đèn.

Tiếng xột xoạt của quần áo vang lên, nghe rất mờ ám, khiến

tim Trần Tầm đập thình thịch. Cậu nằm quay lưng vào Thẩm
Hiểu Đường, đầu óc rối bời, lúc thì nghĩ đến Phương Hồi, lúc lại
nghĩ đến Thẩm Hiểu Đường.

“Này...”. Im lặng một lát, Thẩm Hiểu Đường liền lên tiếng: “Cậu

đã ngủ chưa?”.

“Chưa”. Trần Tầm quay lại nói.

“Có thể kể cho tớ nghe hôm nay cậu làm sao không?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.