NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 324

Hồi đó thầy cô giáo nói thế nào nhỉ? Khen ngợi sự thành thật của
Washington đúng không? Nhưng em nghĩ có một điểm mà thầy cô
giáo không để ý, đúng là ông ấy rất thành thực, nhưng thành thực
không có nghĩa rằng chuyện đó ông ấy đã làm đúng! Trần Tầm,
anh không nói dối em nhưng anh làm như thế là không được! Anh
bỏ mặc em ở lại, không nói gì mà đi là không đúng”.

Nói xong Thẩm Hiểu Đường liền quay đầu bỏ chạy, Trần Tầm

đứng yên không nhúc nhích, Đường Hải Băng liền đứng dậy đá vào
chân cậu một cái rồi nói: “Ông đuổi theo đi chứ?”.

“Thôi, cứ để Hiểu Đường suy nghĩ, sớm muộn gì bọn tôi cũng phải

đối mặt với chuyện này”. Trần Tầm dựa người vào tường nói.

“Không phải, hôm nay ông làm sao vậy? Não úng thủy à? Gặp

Phương Hồi làm gì! Gặp rồi thì thôi, lại còn khai với Thẩm Hiểu
Đường nữa chứ? Đối mặt cái quái gì!”. Đường Hải Băng nói.

“Tôi không thể hiểu, tôi muốn đến với Hiểu Đường, nhưng cũng

muốn Phương Hồi được sống yên ổn. Nhưng xem ra bây giờ tôi
buộc phải từ bỏ một người rồi”.

Trần Tầm khua tay rồi một mình bỏ đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.