NĂM THÁNG VỘI VÃ - TẬP 2 - Trang 348

“Em còn giả vờ gì nữa! Đã dám làm thì sao không dám nhận!

Quảng Cường là người thế nào, anh biết rõ hơn em!”. Trần Tầm
chỉ tay vào cô quát.

Phương Hồi loạng choạng lùi ra sau rồi ngước đôi mắt vô hồn

lên cười thảm hại nói: “Anh đã biết hết rồi hả? Cậu ấy kể cho anh
nghe à? Đúng vậy, bọn tôi đã làm tình. Cậu ấy theo đuổi tôi, tôi cũng
không từ chối. Sao vậy? Anh sống chung, làm tình được với Thẩm
Hiểu Đường, còn tôi thì không được sao?”.

Được đích thân nghe Phương Hồi thốt ra mấy chữ này, Trần

Tầm cảm thấy trái tim đau đớn như bị kim châm, mắt cậu đỏ hoe,
túm lấy Phương Hồi nói: “Anh và Thẩm Hiểu Đường làm tình là vì
anh yêu cậu ấy! Quảng Cường có yêu em không? Em có yêu hắn
không?”.

“Em yêu anh! Nhưng anh có làm tình với em không?”. Phương

Hồi hất tay Trần Tầm ra, vừa khóc vừa nói: “Em muốn thử xem
làm tình là thế nào, tại sao anh làm tình được với Thẩm Hiểu
Đường!”.

Trần Tầm thẫn thờ lắng nghe, cậu nhìn bờ vai thõng xuống và

vẻ u buồn của Phương Hồi mà rơi nước mắt, cậu bước đến, ôm
chặt Phương Hồi vào lòng mình nói: “Tại sao em lại làm vậy… tại
sao… Em oán anh, hận anh, đánh anh hay chửi anh đều được,
nhưng em đừng hành hạ mình như thế… Em làm như thế thì khác
gì lấy dao cứa vào tim anh?”.

“Em không còn quan tâm đến những chuyện đó… Bọn anh làm

được, em cũng làm được!”. Phương Hồi gục đầu trước ngực Trần
Tầm nói.

“Em không quan tâm nhưng anh vẫn quan tâm! Em tưởng anh

không đau lòng à, anh cũng đau lòng vô cùng! Nhưng anh đau lòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.