NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 113

- Quái lạ ! Con nhỏ này ngày thường hiền lành ít nói, sao ra tay dữ dội như
vậy. Chuyện này di họa không nhỏ, chúng chẳng bỏ qua, chỉ khốn khổ
thêm cho lương dân!
Nguyễn Trãi nói:
- Trong đám lương dân, không phải không có những kẻ vì danh, vì lợi, mất
hết lương tri, làm tai mắt cho địch, thế nào chúng cũng lần ra manh mối!
Trần Nguyên Hãn nói :
- Có tìm ra cũng còn lâu!
- Chưa chắc, Đại ca chớ coi thường chúng, nhất là từ năm Mậu Tuất đến
nay, chúng đã kiện toàn tổ chức do thám, hòng khám phá để bóp chết bất cứ
một dấu hiệu của một cuộc khởi nghĩa nào ngay trong trứng nước, không
phải là sinh mạng của mười tên lính quèn, mà mối lo của chúng nằm trong
tim, trong óc. Phải tính trước đi mới được.
Đoàn lão bình tỉnh nói :
- Việc đã lỡ xảy ra như thế. Dư đệ gọi Uyển Thanh lên ta bảo!
Một lát sau Uyển Thanh sợ hãi bước lên cúi đầu chào khách, lo sợ nhìn cha,
Đoàn lão cau mày nói :
- Chuyện xảy ra dưới trấn, chiều qua ta có hỏi, sao không nói ngay?
Uyển Thanh bị cha rầy, cúi đầu đứng im, Đoàn lão tiếp
- Không thể ở lại chốn này được nữa, phải gấp rút sửa soạn hành trang, rời
khỏi nơi đây, con bảo với Dư thúc mua ba con ngựa, một con lừa để thồ đồ
đạc. Cái gì cần thiết mới mang theo, cái gì không đem đi được thì mang
vào rừng kiếm chỗ mà chôn dấu. Phải bình tĩnh mà làm, vũ khí không được
rời thân. Ý ta là vậy, liệu đấy mà sắp xếp cho nhanh gọn!
Uyển Thanh vâng dạ bước ra, Đoàn lão gọi giật lại :
- Nhà có gì đãi khách không con?
- Dạ có đấy, sáng nay Dư thúc bẩy được một con thỏ lớn, một con mang,
một con gà gô nữa !
- Tốt lắm, sửa cho ta mâm rượu nhạt, để ta cùng nhị vị đây nâng chén giả
từ. Chỗ rượu ta chôn cứ để nguyên lại đó, chỉ đào lên cho ta vò Hoàng Cúc
thôi, vò ta chôn lâu nhất đấy dễ đã trên hai năm!
Uyển Thanh đi khỏi, Trần Nguyên Hãn hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.