NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 444

sẽ bay bỗng, tuệ trí ta sẽ sáng ngời. Nhưng muốn diệt được nó, ý thì không
thể thành, tâm thì dễ động; tâm mà động thì bão tố nổi lên, thuyền ắt phải
lênh đênh vùi dập... Bể khổ mênh mông, quay lại là đến bờ, ấy là biết vượt
cái mê, về bến giác, con có hiểu không?
- Thưa con đã lấy cái tâm mà hiểu...
Tâm Hư sư thái dịu đàng:
- Không đâu con, không có gì ép mà được, cố mà nên, hãy để nó thuận theo
dòng. Gượng vui thì buồn thêm, gượng quên lại càng nhớ. Con hãy nhớ
điều ấy!
Cả hai quỳ trước bàn Phật. Bảo Thư phục mình xuống đất: "Lạy đức Thế
Tôn, lạy mẹ Quan Thế Âm cứu khổ, xin phù trì cho linh hồn con yên nghỉ,
xin cho con vượt qua cơn mê muội, để bình yên nơi Bến Giác.."
Sư thái cũng âm thầm khấn, xong, bà đứng dậy; trên tay bà, một thanh trủy
thủ ánh thép xanh như nước, bà nói:
- Nam Mô A Di Đà Phật, xin cứu độ chúng sinh. Bảo Thư, Sư phụ thí phát
cho con!
Từng sợi tóc mây rơi xuống lả tả, nước mắt Bảo Thư ràn rụa . Tâm Hư sư
thái bỗng ngẩng đầu lên, bà nhìn thấy Nguyên Huân vừa bước vào Phật
điện. Chàng sững người, kinh ngạc lẫn sợ hãi. Chạy đến bên Tâm Hư sư
thái, Nguyên Huân thoảng thết kêu lên:
- Bảo Thư... Thư tỷ...
Một nửa mái tóc đã rơi xuống vai, xuống nền đất, nghe tiếng gọi vừa
thoảng thết lẫn xót thương, đau đớn của Nguyên Huân, Bảo Thư rùng
mình, song sau đó, gương mặt nàng chợt rạng rỡ:
- Huân đệ, hãy lại đây cùng chị! Giờ phút này đối với chị thiêng liêng là
dường nào. Hãy lại đây, chung cùng với chị niềm vui này!
Nàng ngước lên nhìn Sư phụ:
- Bạch Sư phụ, xin cho Huân đệ của con thí phát cho con bên mái tóc còn
lại này có được không?
Tâm Hư sư thái ngần ngừ một lát, rồi gọi:
- Trần thí chủ, hãy lại đây!
Nguyên Huân bước lại gần, Tâm Hư sư thái đưa con dao cho chàng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.