NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 466

Trần Phiên Ngung

Nam thiên nhất tuyệt kiếm

Chương 28

Tương phùng lòng mây chưa thỏa

Thiên thu đã mở dấu giầy!

Sau năm ngày đêm rong ruổi không nghỉ, cổ xe đã vượt qua địa giới Đại
Việt. ôi Đại Việt! ôi Tổ quốc, Quê hương, chàng đã xa cách bảy năm đằng
đẳng:
"Đây rồi nhé, òa vui trời Đại Việt.
Núi rừng xưa bừng dậy chiến công xưa...
Sông Nhĩ ngẩn ngơ, Châu Mộc đón ta về,
Nghe trong gió nổi đau nào lẫn khuất..."
Nước mắt tràn trên gò má Đoàn phu nhân. Đây quê hương của bà, xa cách
đã hai mươi năm... Trời đã vào xuân chưa mà cây rừng đang thay lá ? ôi,
mùa xuân vừa trở lại trên đất nước thân yêu; còn bà, mùa xuân của bà,
không bao giờ có nữa ! Hai mươi năm đã trôi qua và hai mươi lăm năm, kể
từ ngày bà được gán cho mỹ hiệu "Tây Bắc đệ nhất Mỹ nhân" nay còn đâu.
Hai mươi năm trở về lòng đau như muối xát, như dao cưa.
Quê hương yêu dấu của ta, bà thầm gọi. Đây mây trời, đây đỉnh núi gió
ngàn, đây giống sông xưa, đường lối cũ. Nắng vàng ngày xuân thắm vẫn
còn đây ? Bà nghe mơ hồ có tiếng cựa mình trong từng đọt búp non mừng
rỡ đón bà trở lại nghe mây cuồn cuộn đau, nghe gió trăn trở thì thầm, và
tiếng thác ào ào thiên thu trên vách đá... Tất cả vẫn như xưa Tất cả vẫn như
xưa, ngày bà rời bỏ vùng trời Mộc Châu về làm vợ người đàn ông kiêu
hùng một thuở! Bây giờ tóc đã bạc, lòng đã xanh xao, tấm thân đã uế tạp,
làm sao nhìn núi non trời đất, làm sao nhìn thấy người đàn ông năm xưa mà
không thẹn mặt! Nhưng bà phải sống, ít ra sau khi nhìn thấy chồng mình,
và xin ông thứ tội; nhìn thấy giang sơn gấm vóc của tổ tiên, rồi tấm thân bà
xin được vùi trong lòng đất quê hương nồng nàn yêu dấu...
Đoàn phu nhân gục đầu lên cánh tay, Hoài Nam khóc theo mẹ...Nàng lắng
nghe tiếng chim hót trên quê ngoại, lắng nghe tiếng gió xào xạc thổi qua

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.