NAM THIÊN NHẤT TUYỆT KIẾM - Trang 87

- Ta cũng cảm thông được sự nôn nóng ra đi của con, chỉ hiềm một nổi ta
còn lo âu là kinh nghiệm giang hồ của con chưa là bao mà lòng người thì
âm hiểm xảo quyệt, bởi vậy phải thận trọng trong tất cả mọi lúc, nhưng
cũng không vì thế mà nghi ngờ quá đáng có thể làm lỡ việc lớn. Ta chỉ có
bấy nhiêu lời dặn dò!
Dư chưởng môn nhắm mắt, một lúc sau nói:
- Lần này con ra đi hung, cát trùng trùng, gian truân vất vả còn nhiều, tai
biến còn lắm, nhưng rồi hung thành cát, mọi điều rồi cũng tốt lành, về sau
ngươi sẽ biết, bấy nhiêu là đủ Thiên cơ không thể nói được. Ngày mai, cuối
giờ Mão hãy lên đường, theo hướng Đông Bắc mà tiến, đạp chân vào quẻ
Độn mà đi, tất sẽ hạnh thông!
Chiều hôm ấy, Vân Hạc và Bảo Thư nghe tin Nguyên Huân lên đường vào
sáng sớm mai, cả hai đều có ý buồn và lưu luyến. Bảo Thư bùi ngùi nói :
- Huân đệ, thời gian qua nhanh quá, mới ngày nào hiền đệ đến Võ Đang, ta
tường như mới là hôm qua, hôm kia. Việc Huân đệ ra đi, anh em ta có lưu
luyến cũng chẳng được, mong Huân đệ bảo trọng. Hiền đệ nhớ là còn nợ ta
đấy nhé!
Nguyên Huân mỉm cười hỏi :
- Tiểu đệ thiếu nợ gì thế?
- Ngươi nói ngươi dạy ta tiếng Đại Việt, nay bỏ dở dang chả nợ là gì!
Vân Hạc chen vào:
- Thư muội ! Giả dụ Huân đệ chưa lên đường thì Thư muội cũng không có
thì giờ mà học, thì giờ còn để sửa soạn về nhà chồng nữa chứ!
Bảo Thư đỏ mặt gắt :
- Việc gì đến huynh trưởng mà huynh trưởng chế diễu tiểu muội hoài vậy?
Nguyên Huân nói :
- Tiểu đệ không ở lại cùng chung vui với tỷ tỷ được, thật đáng tiếc lắm, còn
Hạc huynh, việc của đại ca đến bao giờ vậy?
- Còn lâu lắm, ta chưa vội vả gì!
Bảo Thư thu xếp hành trang cho Nguyên Huân và đưa tặng cho chàng tiền
bạc để sử dụng cho cuộc hành trình.
Nguyên Huân từ chối nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.