NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 11

- Ông cứ ngồi xuống! - Béc-gôn trỏ vào chiếc ghế đặt giữa phòng.

Gã thanh niên ngồi xuống và bắt đầu tháo gót giày. Cốc- ken-mu-le rút
khẩu súng trong bao da đặt lên đầu gối để đề phòng. Ai biết được có cái gì
trong chiếc hộp sắt nhỏ xíu mà gã hàng binh vừa móc ở dưới gót giày ra kia?
Nhưng đã mở nắp hộp, và tên đại úy thở dài nhẹ nhõm khi thấy gã dốc ra
lòng bàn tay mấy mảnh giấy nhỏ.

- Nhờ ông chuyển lên Đại tá - Gã hàng binh quay sang Cốc- ken-mu-le.

-------------------

1. Bọn Đức tự xưng là dòng dõi A-ri-ăng, giống người thông minh, tài
giỏi nhất thế giới.

Tên bí thư cầm lấy mớ giấy và để trên lòng bàn tay xòe rộng đưa đến

bàn thượng cấp, cặp mắt trừng trừng vẫn không rời gã người Nga bí hiểm.
Nhưng gã này đang thản nhiên ngắm căn phòng và đến Cốc-ken-mu-le mới
hoàn toàn yên dạ. Trong lúc đó, vẻ mặt thay đổi một cách kỳ lạ của cấp trên
lại làm cho hắn chú ý.

- Cái gì thế này? - Béc-gôn thốt lên.

- Đúng vậy! - Một nụ cười vui sướng thoáng qua đôi môi gã hàng binh.
Gã nhảy phắt dậy, đứng nghiêm - Rất hân hạnh được tự giới thiệu: Hen-rích
Phôn Gôn-rinh

1

!

- Nhưng thế là thế nào? Ở đâu chứ? - Lão đại tá gạt mạnh cỗ ghế bành
và cũng đứng vụt dậy.

- Tôi xin kể rõ ngay bây giò, nhưng tôi muốn được thưa chuyện riêng
với mỗi mình Đại tá thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.