NAM TƯỚC PHÔN GÔN-RINH - Trang 111

- Ba tôi chắc là sẽ ở lại Béc-lanh.

- Ồ, thê thì có thể chúc mừng cho Đại tá được đấy! Với sự nâng đỡ của
thống chế Him-le thì ông ta có thể tiến xa lắm. Trung úy ạ, anh thật là may
nhé! Vì không phải là ai cũng có được một vị quan thầy như Béc-gôn đâu.
Ông ta còn nói với tôi là coi anh như con...

- Đại tá Béc-gôn rất nâng đỡ tôi. Đại tá trước kia là bạn của ba tôi và đã
đối đãi với tôi như con đẻ.

- Phải, phải Béc-gôn đã thuật lại với tôi câu chuyện của anh. Thật là
như tiểu thuyết! Nhân thể cũng nói để anh biết là tôi cũng biết Đi-gơ-phơ-rít
Phôn Gôn-rinh và cũng có quan hệ bè bạn với ông nhà. Cái chết quá sớm
của ba anh đã làm cho tôi rất thương tiếc, nhưng anh có thể tự hào về cái
chết đó. Đó là cái chết ngay trên vị trí chiến đấu, cái chết chân chính của
một người lính!

- Thưa Trung tướng, ngài sẽ giao cho tôi công tác gì ạ?

- Anh sẽ giữ chức sĩ quan phụ trách công việc đặc biệt bên cạnh tôi.
Phải chạy nhiều đấy, nhưng anh còn trẻ, chắc rằng thích chạy nhảy.

- Vâng, nếu đi nhiều mà không cản trở việc hoàn thành nhiệm vụ.
Trong thời buổi chiến tranh này phải gác bỏ mọi ý thích cá nhân đi mới
được.

- Thật là một quan điểm đúng đắn!- Trung tướng nhấp một ngụm nưóc
và chuyển từ giọng tâm sự sang giọng công tác - Tôi sẽ trực tiếp giao nhiệm
vụ cho anh hoặc là sẽ nhờ Đại úy Lút truyền đạt. Chắc rằng anh đã làm quen
với anh ấy rồi chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.